May có Bùi Dụ cứu giúp ta mới nguyên vẹn bước ra khỏi phòng Bùi nhị, tính hỏi chàng lời trước đó của chàng có ý gì, nhưng nhìn người bên cạnh rũ mi, lại không biết nên mở miệng như nào.
Hai người yên lặng không nói gì, những người hầu xung quanh đi qua không dám nhìn nhiều. Mãi lâu sau, Bùi Dụ mới mở miệng, khẽ xin lỗi, "Nhị tỷ đưa người đến đây hẳn người sợ lắm nhỉ?"
Chàng nghiêng đầu nhìn ta, ánh mắt dịu dàng nhưng khóe mắt phiếm hồng, có vẻ vô cùng yếu đuối.
Ta lắc đầu, "Vẫn ổn, thực ra cũng không đáng sợ như vậy. Huống chi cũng do nàng ta quan tâm em." Cũng chỉ chị gái ruột mới có thể làm ra chuyện như vậy, ta có thể hiểu, còn thấy có chút hâm mộ.
Chần chừ một lát, vẫn canh cánh câu nói trước đó, ta cẩn thận dò hỏi: "À...Ừm, vì sao em muốn gả cho ta? Câu nói trước đó của em..."
Bùi Dụ dừng bước nhìn ta, chàng xinh đẹp như con búp bê sứ.
"Bùi nhị tiểu thư nói không sai. Ta không có chí tiến thủ, không có chí lớn, đời này cũng chỉ như vậy thôi. Em gả cho ta cũng đồng nghĩa với việc tự hủy tiền đồ của mình."
Ta không thông minh, không kiên cường, dũng cảm như những nữ chính xuyên qua khác, là người vô cùng vô cùng bình thường, ném vào đám đông là tìm không ra.
"Lời nói vừa rồi của em chỉ là kế sách tạm thời hay là thật? Hay em nhận nhầm người? Thật ra người em thích là Tam hoàng tỷ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-kieu-hoang-phu-yeu-ta/3336043/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.