"Kiều San, anh không tin Phật, không tin đạo. Lúc nhỏ tín ngưỡng khoa học, bắt đầu hiểu chuyện tín ngưỡng bản thân," giọng điệu của anh nghiêm túc mà kiên định, "Hiện tại anh không còn độc thân, tín ngưỡng của anh là em."
Anh thổ lộ với cô như vậy.
Kiều San trợn tròn hai mắt nhìn anh, gần như quên mất phải hít thở. Nếu như không phải Đô Đô ngoắt ngoắt cái đuôi đụng vào chân cô, cô thật sự cho rằng mình đang... nằm mơ.
"Đừng thử, làm một đôi tình nhân chân chính, được không?" Giọng của anh vẫn trầm thấp như cũ, trưng cầu ý kiến của cô?
Được không?
Một tiếng này đánh vào trái tim cô.
"Được..." Cô gật đầu. Dường như lúc này nói chuyện không phải là mình, mà là một người khác.
Nhận được câu trả lời của cô, Tả Dịch cúi người, cắn môi cô lần nữa.
Cảm giác tê dại chạy tháo loạn khắp nơi trong thân thể. Cô không tự chủ được mà nghênh hợp nụ hôn của anh, mở miệng để đầu lưỡi của anh chui vào.
Cảm giác hạnh phúc ngọt ngào nhộn nhạo trong lòng, trước sau không tìm được điểm dừng chân. Đợi đến khi vào phòng, cô đóng cửa lại bò lên giường, ôm chăn mỏng lăn một vòng mới thoát ra khỏi niềm vui hành phúc to lớn.
Mặt đỏ tim đập loạn xạ, máu nóng tuôn trào.
Ngọt, quá sức ngọt, thì ra thích một người là như vậy? Cô gật gù đắc ý, muốn để bản thân bình tĩnh, bình tĩnh, nhưng không thể bình tĩnh được...
Cô lấy điện thoại mở blog ra, muốn nói cho đám fan của cô biết, bà mai kim bài đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-khong-the-yeu/1847314/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.