Trước kia anh không biết, thì ra Kiều San đáng yêu như thế. Anh lật Kiều San lại, dùng tay chống đầu lẳng lặng nhìn mặt cô.
Nhìn không chớp mắt, chẳng mấy chốc qua hai tiếng, cứ yên tĩnh mà nhìn cô như vậy, dường như không biết mệt là gì, cho dù bên ngoài mưa to tầm tả, sấm chớp đùng đùng cũng thấy thế giới bình yên, ấm áp nhập vào tủy.
Anh tắt đèn trùm trong phòng ngủ, chỉ để lại một cái đèn phục cổ của đầu tường, ánh sáng vàng nhẹ nhàng ấm áp chiếu rọi giống như bạch ngọc ấm áp.
Khoảnh khắc đó, anh cảm thấy cuộc đời này của mình sẽ bị thiệt trên tay cô. Trong khoảng khắc xúc động đó anh vô cùng muốn chiếm lấy cô, tuyên bố với toàn bộ thế giới, cô là của anh.
Anh tắt đèn trong phòng chỉ để lại một ngọn đèn duy nhất, ôm chăn đi vào phòng khách, nằm trên ghế sofa không hề buồn ngủ. Nhớ lại màn vừa rồi, anh cảm thấy kỳ diệu. Anh lại thích cô? Là lúc nào nhỉ?
Rõ ràng... Cảm giác chán ghét lúc trước rất mãnh liệt, sao có thể thành thích cô được? Chẳng lẽ đây chính là ghét của nào trời trao của ấy? Lúc đầu ghét ghê gớm, cuối cùng chuyển thành yêu? Anh lật người, trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh vừa mới hôn trộm người nào đó, phía dưới... cứng ngắc.
Đây không phải là lần đầu tiên hôn cô, là lần thứ ba.
Lần đầu tiên là ở thang máy, bây giờ nghĩ lại, anh hoàn toàn không thể hiểu được tại sao lúc đó anh lại hôn cô. Đơn giản là vì để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-khong-the-yeu/1847303/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.