Giữa trưa, ở canteen, một bóng người thướt tha xuất hiện, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả. Đó là Phó Dĩ Tuyết lớp 12, cũng là hoa khôi được cả cấp 3 Thanh công nhận.
Mạnh Đồng Vân đá người ngồi đối diện: "Anh Huyền nhìn kìa, nữ thần của mày đến rồi kìa!"
Hạnh Huyền nghe vậy lập tức ngẩng đầu nhìn, còn lộ ra một nụ cười rõ dịu dàng. Nhưng giây tiếp theo, nụ cười nhanh chóng biến mất.
Cậu trợn mắt: "Chị ấy định làm gì vậy? Lại ăn với Quý Dịch à?"
"Nhìn có vẻ là... đúng thế."
"Mắt của nữ thần bị làm sao vậy, lại còn lần nào cũng chủ động qua nữa chứ."
"Đúng thế, mắt kiểu gì không biết?", Hạnh Huyền trơ mắt nhìn nữ thần mình tính theo đuổi sau khi phân hóa đi thẳng đến chỗ tên ẻo lả Quý Dịch. Đây là lần thứ n trong học kỳ này, hai người ăn trưa thân mật ngay trước mắt cậu.
Hạnh Huyền: "Hết muốn ăn luôn rồi."
"Ôi thôi mà, ăn thì vẫn phải ăn chứ", Tạ Nam Chương vội vàng khuyên, cậu chàng thật lòng hy vọng anh Huyền của cậu có thể học cậu, băng qua ngàn hoa thân không dính một chiếc lá, phong độ cực kỳ.
"Anh Huyền, bình tĩnh nào, phải giữ hình tượng chứ", Trình Lương nhắc nhở.
"Mình là nhân vật của công chúng đó anh", Mạnh Đồng Vân mắt nhìn sáu phương, tai nghe bốn hướng, "Bất cứ lúc nào cũng sẽ có người chụp ảnh tung lên forum trường, phải chú ý quản lý biểu cảm đó."
Ai cũng có gánh nặng thần tượng cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-diu-dang/2951702/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.