Lương Thời Dư bắt đầu xuất hiện trước mặt Tần Tri Niệm thường xuyên hơn, tìm đến chỗ làm của cậu hoặc đợi cậu dưới lầu, lúc nào cũng đem theo đồ ăn ngon, mỗi lần đều chủ động đút cho Tần Tri Niệm. Cậu cũng chẳng khách sáo, Lương Thời Dư đút thì ăn, dù sao đồ ăn anh đem tới đều rất ngon, nhưng cậu không nói trước mặt Lương Thời Dư vì sợ anh đắc ý.
"Cậu không đi làm à?" Tần Tri Niệm ăn một múi quýt rồi nhìn Lương Thời Dư hỏi, "Ngày nào cũng chơi bời lêu lổng."
Lương Thời Dư lại lột quýt cho cậu, nhét đầy miệng cậu, "Có chứ sao không."
Lương Thời Dư nghĩ thầm chẳng phải việc của tớ là đút cho cậu ăn à?
"Yên tâm, tớ có tiền mà, đừng lo cho tớ."
Tần Tri Niệm nhăn mũi không ăn nữa, "Ai thèm lo cho cậu? Tư bản độc ác."
"Tớ mà là tư bản á? Có tư bản nào lột quýt cho cậu không hả?"
"Tớ no rồi." Tần Tri Niệm đứng lên, "Tớ phải đi làm đây."
"Ừ, tối nay tớ đón cậu."
Tần Tri Niệm không đi mà nhìn chằm chằm Lương Thời Dư, miệng hơi hé ra như muốn nói gì đó.
Lương Thời Dư hỏi cậu, "Sao thế?"
"Cậu...... Sao cậu tốt với tớ vậy?"
"Tớ tốt với cậu à?"
Tần Tri Niệm nghiêm túc suy nghĩ một lát rồi gật đầu, "Cũng không tệ lắm, xem như tốt đi."
Khóe miệng Lương Thời Dư nhếch lên, tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, "Nếu cậu thấy tớ tốt thì......"
"Không được!"
"Tớ chưa nói hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-cong-chua/3712946/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.