"Lương Thời Dư."
"Gì?"
Tần Tri Niệm nắm dây an toàn nói, "Tôi không muốn ăn bò bít tết, tôi muốn ăn mì cơ."
"Hả?" Lương Thời Dư quay sang nhìn cậu, kỳ quái hỏi, "Sao thế? Hai món này một trời một vực luôn đấy."
"Chỉ muốn ăn mì thôi." Tần Tri Niệm khăng khăng nói.
Lương Thời Dư dừng lại ở chỗ đèn đỏ, "Tần Tri Niệm, không cần tiết kiệm tiền cho tôi đâu, mời cậu ăn một bữa tôi vẫn trả nổi mà."
"Không cần đâu." Tần Tri Niệm dựa lưng vào ghế rồi quay mặt nhìn ra cửa sổ, "Lương Thời Dư, mời tôi ăn mì đi."
Hôm nay là sinh nhật cậu, nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy nên ăn mì, cậu tự biết thân biết phận nên chẳng bao giờ mơ tưởng xa vời, bò bít tết với gan ngỗng gì chứ, quên đi thôi, hơn nữa sinh nhật năm nay có người bên cạnh là tốt lắm rồi.
"Tần Tri Niệm?" Lương Thời Dư gọi cậu, ngập ngừng hỏi, "Hôm nay là sinh nhật cậu à?"
Tần Tri Niệm không ngờ Lương Thời Dư đoán ra nên mặt hơi đỏ lên, ngồi im không trả lời, sau đó lại sợ Lương Thời Dư dẫn mình đi ăn bò bít tết thật nên đành phải nói, "Ừ."
Lương Thời Dư cảm thấy hôm nay Tần Tri Niệm hơi lạ, vẻ mặt đầy tủi thân, không yếu đuối cũng không đanh đá mà hết sức tội nghiệp.
"Cậu vẫn nhớ chỗ tôi ở chứ?" Tần Tri Niệm nói, "Đầu khu phố có tiệm mì, tôi muốn ăn ở đó."
"Ừ."
Sinh nhật Tần Tri Niệm là lớn nhất, chiều ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-cong-chua/3711249/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.