Hai câu nói của Trần Trì khiến bầu không khí trong xe trở nên nguy hiểm
Ánh mắt sắc bén như chim ưng của anh vẫn đang hút lấy cô, anh khẽ nhíu mày, nhẹ nhàng ôm cô, hơi thở phả vào bên tai, thanh âm ôn nhu: "Đừng lúc nào cũng nói ra những lời đó, trừ phi em thật sự muốn bị anh nhốt lại."
Thời Ôn nín thở, phản ứng vẫn còn chút sợ hãi. Mặc dù cô biết Trần Trì sẽ không giam cầm cô, nhưng mà, cô luôn có cảm giác anh đang chờ đợi cơ hội để có thể bắt nhốt cô vài ngày.
Cô lại không làm chủ được bản thân mà bắt đầu phân tâm. Nghĩ, Bối Thi thật sự thích đứa bé, cũng đã cương quyết muốn sinh đứa bé này ra, nếu bảo cô ấy đi phá đứa nhỏ, điều này nhất định sẽ trở thành thứ khiến cô ấy vô cùng đau khổ mỗi khi nhớ lại, cả đời này đều không thể vượt qua.
Hơn nữa, nếu như một người đàn ông thật lòng yêu một người phụ nữ, sẽ không để ý đến cô ấy có con với người khác hay không.
Thời Ôn khẽ thở dài, dựa vào vai Trần Trì, bỗng nhiên nhìn thấy cửa hàng đồ ngọt ở bên đường đối diện gần trung tâm phụ đạo.
"Trần Trì, chúng ta đi mua bánh ngọt được không?"
Trần Trì buông cánh tay cô ra, cô đang muốn rời đi thì anh đột ngột cúi đầu hôn cô. Dây dưa một hồi lâu mới buông tha
Giọng anh đã trở nên trầm khàn: "Đi thôi"
"Thật đúng lúc nha, xem ra cả 3 người chúng ta đều rất thích ăn đồ ngọt!"
Thời Ôn cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-chiem-huu/617700/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.