Editor: Sel
Lần thứ hai Trần Trì nhận được điện thoại của Nhậm Xích.
Ngữ khí của hắn bình thường, không còn bị điều khiển bởi rượu, nhưng vẫn là câu nói kia:
"Muốn tìm cậu tâm sự."
Trần Trì: "Ở đâu?"
"Ở K đi."
Tối tăm ghế lô, chất cồn gay mũi, không bật đèn, không vén rèm cửa, tối đến nỗi không nhìn rõ năm đầu ngón tay.
Trần Trì đẩy cửa ra, cậu không bước vào mà đứng dựa ở khung cửa, nhíu mày nhìn một đoàn trên sopha.
"Nhậm Xích!"
Cậu gọi.
Người nằm trên sopha hơi giật giật, chậm rãi tỉnh lại. Nhậm Xích ngồi dậy, nhìn thấy Trần Trì đứng ở cửa lại nằm xuống:
"Cậu đến rồi sao? Cứ đứng đấy đi đừng nhúc nhích. Chúng ta cứ thế này nói chuyện cũng được."
Trần Trì mặt vô biểu tình, cũng không muốn đi vào.
Nhậm Xích dựa vào trên sopha, một hồi lâu mới muộn thanh nói: "Lúc trước cậu từng hỏi tôi "vì sao anh không biết?", những lời này, bây giờ tôi mới hiểu..."
Vì sao anh lại không biết?
Vì sao anh không biết ngày hôm ấy Nhậm Sí sẽ đi đua xe.
Vì sao anh không biết Nhậm Sí vì muốn bù tiền lỗ cho quán bar của anh mà mới chấp nhận đi đua xe?
"Xin lỗi, hiểu lầm cậu rồi."
Nhậm Xích ách giọng nói, cố tình ngừng thật lâu, muốn xem Trần Trì phản ứng như thế nào, nhưng cậu cũng không có thái độ gì cả.
Nhậm Xích tiếp tục nói: "Gọi cậu đến là muốn thương lượng một chuyện. Lúc trước số tiền để bù vào lỗ hổng tài chính của quán bar là 100 vạn tiền mặt, trong đó của cậu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-chiem-huu/617630/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.