Editor: Sel
Thời Ôn ở trong nhà Trần Trì ngủ một giấc, cả một đêm qua cô đã không ngủ, khi tỉnh dậy mặt trời cũng đã lặn được hơn nửa.
Cô vội vàng tìm điện thoại.
Quả nhiên điện thoại hiển thị rất nhiều cuộc gọi nhỡ cùng tin nhắn của mẹ Thời và Thời Noãn.
Cô nhanh chóng xuống giường, động tác hơi lớn nên đánh thức Trần Trì cũng đang ngủ ở bên cạnh. Cậu duỗi tay sờ sờ, không chạm được vào cô liền mở mắt ra:
"Em phải về rồi à?"
Thời Ôn nghe thấy giọng nói của cậu liền sợ thiếu chút nữa ngã xuống đất.
"Sao anh lại ngủ trên giường với em?"
Lại nhìn thấy cậu nằm ở ngoài mà không chui vào trong chăn, mới nhẹ nhàng thở ra.
Trần Trì lăn đến bên kia giường, ôm lấy eo cô:
"Em không cho phép, anh sẽ không làm!"
Trong lòng Thời Ôn ấm áp, chọc chọc cánh tay của cậu:
"Vậy anh ôm em làm gì?"
Cậu đứng lên, đem mặt cọ ở cổ của cô:
"Anh còn phải cọ em!"
"Việc này là việc nhất thiết phải làm mỗi ngày, nếu không anh sẽ chết!"
Thời Ôn nhíu mày: "Lại nữa, em bảo anh không được nói từ đó rồi cơ mà!"
Trần Trì ôm chặt cô, môi dán sát vào vành tai Thời Ôn, hơi thở ấm áp phả qua: "Nhất định sẽ chết mất, vì vậy đừng rời khỏi anh."
Lỗ tai Thời Ôn ngứa ngay, cô cười cười né tránh:
"Em biết rồi, anh đừng thở vào lỗ tai em nữa, ngứa quá."
Trần Trì đem cô ôm lại vào lòng, nhìn chằm chằm lỗ tai đỏ bừng của cô:
"Tai Ôn Ôn thật dễ hồng, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-chiem-huu/617629/chuong-47-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.