Tô Nghiêu nói lời này thật sự là có chút đả thương người, nhưng hiện tại nàng cũng không thể đặt mình vào hoàn cảnh người khác đứng ở trên lập trường Phong Diệp lo lắng rồi. Nếu nói là ngày trước nàng còn ôm một chút áy náy với Phong Diệp, hiện tại cả một ít áy náy kia cũng theo chuyện ở Hàm Quang Điện tan thành mây khói.
Nàng cho là Phong Diệp tối thiểu là người thản thản đãng đãng, lại không nghĩ rằng hắn sẽ làm ra chuyện xấu xa như vậy, lúc này nàng không có tiến lên cho hắn hai cái bạt tai, cũng chỉ là sợ rời a Cửu quá xa, người này lại làm chuyện quá quắt gì nữa.
Phong Diệp nghe nàng nói xong những lời này, vẻ mặt quả nhiên là thay đổi liên tục, khí vũ hiên ngang biến thành u ám —— Tô Nghiêu mỗi một lần thấy hắn, cũng không nhìn thấy sắc mặt tốt gì. Người nọ yên lặng đứng ở dưới ánh trăng chốc lát, một nửa sáng ngời một nửa xám xịt, Tô Nghiêu rõ ràng cảm thấy lúc hắn nói chuyện cắn răng nghiến lợi: “Tô Dao, ngươi điên rồi.”
Tô Nghiêu chỉ cười khẩy.
Ngoan độc? Có thể có ám toán Từ Thận Ngôn, đứng sau thiết kế chuyện ở Hàm Quang Điện Thế tử Nhiếp Chính vương hung ác?
Chỉ là lời như vậy Tô Nghiêu chắc sẽ không nói ra khỏi miệng, chỉ trầm mặc lui về sau mấy bước, ngáp một cái nói: “Nếu không có việc gì, Thế tử mời trở về đi. A Dao và Thế tử, đã không có gì để nói rồi.”
Người nọ cũng lộ ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-be-ha-cung-khong-nhe/3019426/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.