Nhiều năm thần chưa gặp Điện hạ, kính mời Điện hạ một chén.
Người lớn hơn hay xấp xỉ tuổi nơi này, đều có thể hiểu rõ ý Phong Sách.
Chín năm trước Phong Sách chưa làm Nhiếp Chính vương Thế tử, thời điểm chưa bị Phong Duy Châu đưa đến Bình Khê, hai người bọn họ còn trong Thành Trường Ninh đều xưng huynh đệ tốt.
Trước khi xảy ra chuyện tranh đoạt quyền lực, thái tử phi vì sanh Diệp Lâm khó khăn nên đã mất, Đương Kim Bệ Hạ khi đó chưa có phi tần, vừa lúc thấy Phong phu nhân hạ sinh, mà Phong Duy Châu và bệ hạ lại xem nhau như huynh đệ ruột thịt liền đưa Diệp Lâm đến Phong phủ, nhờ Phong phu nhân cho ăn.
Hai người tựa huynh đệ song sinh, luôn bên nhau như hình với bóng sóng vai lớn lên.
Khi đó đâu ai ngờ sau chín năm, một thành thái tử, một thành Nhiếp Chính vương Thế tử, một có tiếng không có miếng tay không thực quyền, một danh bất chính ngôn bất thuận lại Phiên Thủ Vi Vân ( làm mưa làm gió). Một đoạt người yêu người khác, người còn lại mời rượu xem như chưa phát sinh chuyện gì.
Lúc trước bệ hạ và Nhiếp Chính vương, hiện nay là thái tử và Nhiếp Chính vương Thế tử, trước mặt là tình nghĩa huynh đệ và quyền lực tuyệt đối, rốt cuộc ai có thể nói rõ cái nào nặng hơn.
Bên trong Tử Vân Các cực kỳ an tĩnh, tựa như kim châm rơi xuống vẫn nghe thấy rõ ràng. Mọi người không tự chủ hô hấp chậm lại nhìn lên ghế thái tử.
Tô Anh lặng lẽ đưa một bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-be-ha-cung-khong-nhe/111889/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.