“Anh anh anh... Anh muốn làm gì?” Tha thứ cho cô giáo Viên đi, lần đầutiên trong đời bị dồn vào tường, lời nói cũng trở nên lắp bắp.
“Tôi muốn...” Trịnh Diễn Tự không nói tiếp, ánh mắt từ mắt cô chạy xuống đến môi cô. Đã ám chỉ rõ ràng như thế, còn phải trả lời nữa sao?
Một giây sau đã chiếm lấy môi cô.
Ý nghĩ phản kháng quanh quẩn trong đầu cô giáo Viên đúng hai giây rồibị một âm thanh khác nhấn chìm: “Gã độc thân ngàn năm này phải như tờgiấy trắng mới đúng chứ? Tại sao lại hôn... thành thạo như vậy?
Không không không, cô phải thề chết chống cự, hết sức đáng thương giống như những cô gái bị cưỡng hôn trong phim thần tượng mới đúng chứ? Tạisao lại bày ra bộ mặt ngây ngất theo bản năng làm gì? Cô giáo Viên quáthất vọng với bản thân mình.
Mà lúc này... vì sao nụ hôn của anh ta lại dừng?
Viên Mãn ngước mắt lên nhìn, thấy Trịnh Diễn Tự đang nhìn mình đầy thắc mắc: “Nghĩ gì thế?”
Cô đang nghĩ, mình thế này có phải tỏ ra rất thiếu e lệ hay không?
Cô đang nghĩ, bây giờ phản kháng còn kịp nữa không?
Viên Mãn chớp chớp mắt, suy nghĩ cực nhanh, lập tức làm ra vẻ hoảng sợ: “Không được!”
Nói rồi đẩy anh ta ra, chạy thẳng ra ngoài cửa.
Nhưng mới chạy được hai bước, Viên Mãn đã chột dạ. Sao anh ta không đuổi theo?
Như vậy cô sẽ rất khó xử. Túi xách của cô còn để trong nhà, anh takhông giữ cô lại, chẳng lẽ bắt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-an-kham-chua-fa-di-can/3143756/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.