Cao Đăng bị xách tai kéo ra khỏi nhà hàng.
Thực khách và nhân viên phục vụ trên đường toàn bộ đều nhìn họ bằng ánh mắt kinh ngạc, Trần Trình lại ngoảnh mặt làm ngơ, đến tận lúc lôi CaoĐăng đến một chỗ bốn bề vắng lặng mới đột nhiên buông tay ra.
“Họ Cao, sau này đừng để tôi nhìn thấy anh nữa. Thế thôi”. Phong cáchđặc trưng của Trần tiểu thư, ngắn ngọn, rõ ràng, không cho người khácbất cứ cơ hội thương lượng nào, nói xong quay đầu bước đi luôn.
Cao Đăng vừa xoa cái tai bị kéo đến tê dại vừa nhìn dáng người thon thả nhưng có khí trường mạnh mẽ của Trần tiểu thư, trong lòng cảm thấy mộtchút ầm ức. Gã kém cái tên hai mặt trong nhà hàng đó hay sao? Vậy mà côta có thể miễn cưỡng cười vui với tên kia, lại không chịu nể nang gã một chút nào.
Vì bị nhất bên trọng nhất bên khinh, gã đột nhiênbuông lời chế nhạo: “Trần tiểu thư, tưởng cô vẫn tuyên bố không coitrọng ai ngoài Trịnh Diễn Tự cơ mà? Thế gã này là thế nào?”
Trần Trình quả nhiên dừng bước, cả người cứng đờ.
Cao Đăng chậm rãi đến gần Trần Trình: “Hay là bởi vì cô cũng biết Trịnh Diễn Tự bây giờ đã có đối tượng để theo đuổi, cô thấy mình yêu đơnphương vô vọng nên cuối cùng bắt đầu sốt ruột?”
Gã cũng hiểu sơ sơ về Trần Trình, đã đâm dao là đâm đúng chỗ đau. Thấy đôi môi TrầnTrình dần dần mím chặt, tâm tình Cao Đăng không biết nên hình dung thếnào. Sảng khoái nhiều hơn? Hay là đau lòng nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-an-kham-chua-fa-di-can/3143712/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.