Chủ topic 23:44 13/02/2017 
Hai ngày nay hai tay tôi sưng thành hai cái bánh màn thầu nhỏ, chị y tá bảo mạch máu của tôi quá nhỏ, lại sâu, tiêm rất khó. Lúc đầu chị dùng kim tiêm lớn, chỉ ít phút sau tôi liền vô cùng đau đớn, lại thay đổi kim tiêm nhỏ, hai ngày vẫn đang truyền dịch. 
Tiêm cũng không đau, trái lại khiến người ta buồn ngủ. 
Dạo này thật sự rất nhiều ngày lễ, bởi vì đều là chúc phúc, nên tôi không viết gì cả. 
Hôm nay cục cảnh sát gọi điện thoại đến, lúc trước họ nói vụ án năm sau sẽ ra tòa xử lý, nhưng bây giờ đang phải dời lại. Mẹ nói, gã tội phạm kia đang muốn dựa vào bệnh tâm thần thoát tội. Cảnh sát gọi điện thoại tới nói cần thêm nhiều chứng cứ quan trọng, hỏi tôi có thể nhớ ra cái gì hay không. 
Tối nay ăn xong tôi liền nhốt mình lại trong phòng, tắt đèn đi, cởi hết quần áo ra, sau đó nằm dưới gầm giường, chìm trong bóng tối. Thật sự rất lạnh, rất giống tầng hai căn nhà kia. Đại khái một phút, hoặc là bao lâu tôi cũng không biết nữa, tôi cảm thấy tôi đã thật sự trở lại tầng hai, nơi đó có một cái giường lớn, bên cạnh có một tủ quần áo lớn. 
Lúc tôi còn nhỏ, khi làm sai chuyện gì đó, hắn sẽ nhốt tôi vào trong tủ quần áo, sau đó khóa cánh tủ lại. Đây là chuyện xảy ra trước đây, tôi nghĩ rất lâu về loại cảm giác đó —— là sợ hãi. Cái tủ quần áo kia có thể tính là chứng cứ quan trọng sao? Tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-nhau-tron-chin-nam-ban-trai-tang-toi-mot-cai-may-tinh-second-hand-bo-di/1321902/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.