Trầm phu nhân, em là chu sa chí, cũng là bạch nguyệt quang của anh.”
Một năm nay người Nhật Bản dùng chiêu bài “giải phóng Đông Á, diệt cộng tự vệ, cần kiệm tăng sản”, ở Hoa Bắc khởi xướng vận động tăng cường trị an, tình thế trong thành cũng càng trở nên khẩn trương.
Mùa xuân ở trong thành đã từng có một lần lùng bắt quy mô lớn, tới lúc nhập thu không ngờ náo loạn một lần. Lão Ngô thân phận mặc dù còn chưa bại lộ, nhưng ở loại thời điểm thần hồn nát thần tính này, tổ chức vì bảo tồn lực lượng cán bộ, đã quyết định an bài ông rút lui khỏi Thiên Tân. Trong hai năm này Trầm Lương Sinh thông qua quan hệ lão Ngô trợ giúp vài khoản tiền, lão Ngô cảm kích cống hiến của hắn, nhưng nếu gặp mặt cáo biệt thì không an toàn, chỉ tìm cơ hội nhờ Tần Kính tiện thể nhắn lời: “Lần này tôi đi, không biết khi nào thì mới có thể trở về. Sau này hết thảy cẩn thận, các cậu đừng tiếp xúc với những người khác, tôi thay mặt tổ chức cảm tạ các cậu, phó chủ tịch cũng ủy thác tôi chuyển đạt lòng biết ơn của ông.”
Tần Kính về nhà thuật lại không sai một chữ cho Trầm Lương Sinh nghe, lại bổ sung một câu: “Nói đến Chu phó chủ tịch coi như là nửa người Thiên Tân.”
“Ồ, đồng hương.”
“Với em là đồng hương, với anh thì không phải.”
Trầm Khắc Thần sau khi chính phủ Bắc Dương rơi đài mới di cư tới Thiên Tân, kì thực nguyên quán ở Đông Bắc, Trầm Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-nhau-dai-lau-truong-tuong-thu/3166478/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.