Cả buổi sáng hôm ấy, đầu óc Ái Nhi cứ như trên mây. 
Một lần sẩy chân vào ban công đã thành công đổi lấy tâm hồn yêu thiên nhiên của cô gái nhỏ. 
Dư âm chưa tàn lụi. Nắng sớm còn nhảy nhót trên bảng đen. Ong bướm như đang dập dờn trong lớp. Mùi hoa nhài phảng phất quanh sống mũi. 
Cô bé ngồi học mà cứ mơ mộng về nơi thiên đường xa xôi. 
Ái Nhi tự nhủ, nếu lần sau có cơ hội đứng gần với Long Vũ, phải ngửi cậu ta kĩ hơn. 
"Rồng anti-social!" 
Tiếng gọi từ bục giảng làm Ái Nhi bừng tỉnh khỏi mộng đẹp. 
Giáo viên bước hẳn xuống bàn cuối, đích thân đến trước mặt Long Vũ. 
- Đêm Trung thu có cuộc thi âm nhạc, em tham gia được không? 
Cô gái nhỏ quay đầu, liếc mắt nhìn Ngọc Ánh, gương mặt ngơ ngác của cô ra hiệu "Cậu ta giỏi nhạc lý á?" 
Cô bạn nhún vai "Ừ, ai cũng biết mà?" 
Đến đây Ái Nhi mới nhận ra. Từ trước đến giờ Trần Long Vũ giống như một tảng đá qua đường trong mắt cô. Có đi ngang cũng không để ý. Ngoài cái tên ra thì không có ấn tượng gì. Hoặc có thể là do cậu quá trầm tính trong lớp chăng? 
"Chẳng ngờ lại có một người vừa giàu, đẹp trai, học giỏi. Tiếc cái là cậu ta bị mắc bệnh giấu giếm mèo" 
Ái Nhi chép miệng nghĩ thầm. Thậm chí cô còn không biết "bệnh giấu giếm mèo" là gì. 
Long Vũ nghiêm túc trả lời: 
- Dạ không ạ. Em đang định đi làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-ngoai-lanh-lung-ben-trong-nghien-meo/2822923/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.