Hôm nay là sinh nhật Long Vũ. Hèn gì lại hẹn đi ăn như thế này. Nhưng nhà cậu ta giàu, không mở tiệc linh đình mà mời mỗi 2 người thì hơi khiêm tốn.
Ái Nhi còn chưa chuẩn bị quà, cô phồng má:
- Sao cậu không nói cho tớ biết?
Long Vũ lắc nhẹ đầu, vốn dĩ chỉ coi hôm nay như một ngày bình thường:
- Thôi mà, không có gì to tát.
Do mẹ cứ nằng nặc đòi nên cậu mới đi theo, bản chất vốn đã không tình nguyện.
Không khí trầm xuống. Ái Nhi tự trách vì mình chưa đủ quan tâm đến Long Vũ.
Cũng phải, đợt cuối năm, cậu ấy đã dành bao nhiêu tâm huyết để tặng quà. Thế mà bây giờ đến ngày sinh nhật của cậu, cô thậm chí còn không biết.
Ái Nhi ngượng ngùng cắm mặt xuống nhai, vô tình để lọt vào tai tiếng nhạc du dương trong nhà hàng và câu chuyện của hai bậc phụ huynh bên cạnh.
"Uầy, chị đi nước ngoài chắc cũng giỏi tiếng Anh lắm nhỉ? Ngưỡng mộ thật".
"Thường thôi, có gì tát đâu. Tôi phải ngưỡng mộ chị mới đúng".
"Hử? Vì sao?"
"Nuôi được đứa con gái đáng yêu như thế còn gì".
"Ây da! Không có đâu. Long Vũ nhà chị mới là cực phẩm!"
Hai người phụ nữ ngồi nói lời hoa bướm với nhau làm mặt cô gái nhỏ đỏ chín. Cô ho khù khụ vì sặc.
Nghe tiếng của Ái Nhi, mẹ Long Vũ mới sực nhớ ra gì đó. Bà quay sang nói thầm với con trai:
"À, chút nữa ăn xong con đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-ngoai-lanh-lung-ben-trong-nghien-meo/2822825/chuong-53.html