Ái Nhi và Long Vũ được quản gia chở về từ nhà hàng. Cả chặng đường dài trên ô tô, cô gái nhỏ cứ hậm hực trong người.
Long Vũ nhìn ra, nhưng lại im lặng không muốn bàn tới. Cơ bản là có bao giờ cậu quan tâm đến sinh nhật của bản thân đâu. Nó chẳng khác gì ngày bình thường.
Đến trước cửa căn biệt thự, Ái Nhi còn định không chào tạm biệt mà bỏ về. Cô bé vừa quay lưng đã bị Long Vũ giữ tay lại.
- Ê, đi đâu đó?
Đôi mi cong của cô chớp nhẹ buồn bã. Giọng nói nhỏ xuống:
"Về".
Tuy nói vậy nhưng bàn tay vừa dài vừa thon của Long Vũ đã sớm bám chặt lấy cổ tay cô, muốn chạy cũng khó.
Cậu nhẹ nhàng hỏi:
- Giận tớ hả?
Khoảng không im lặng như muốn đưa ra câu trả lời. Quả nhiên là Ái Nhi giận thật. Cô nói mà ánh mắt dán chặt xuống vỉa hè:
- Cậu chẳng chịu chia sẻ cái gì với tớ cả. Ít nhất thì cũng phải cho tớ biết hôm nay là ngày sinh của cậu chứ...
- Tớ xin lỗi. Tại tớ nghĩ nó cũng không quan trọng lắm.
Bây giờ có giải thích bao nhiêu cũng vô ích, Long Vũ đành phải dùng chiêu thức:
- Thế cậu muốn ăn uống gì không? Tớ đáp ứng hết.
Cách này chưa bao giờ là cũ khi áp dụng lên một người sành ăn. Cô giật tay về, giả vờ xoay xoay cổ tay rồi hắng giọng:
- E hèm... có thật là muốn gì cũng được không?
- Ừ. Miễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-ngoai-lanh-lung-ben-trong-nghien-meo/2822824/chuong-54.html