Những cơn mưa xuân lất phất rơi, trượt dài theo mái hiên của những tòa kiến trúc kiểu Haussmann.
Cơn mưa xuân đầu tiên của Paris đã đến.
Tại một quán cà phê ven đường, tiếng giày cao gót giòn giã vang lên từ xa lại gần.
Người phụ nữ trẻ thu chiếc ô trong suốt lại, vươn bàn tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng đẩy cửa. Chiếc chuông gió treo trên cửa cũng theo đó mà vang lên những âm thanh trong trẻo.
Nhân viên Marie vẫn đang lau dọn quầy pha chế, vừa dùng tiếng Pháp hỏi: “Chào quý cô, cô cần dùng gì ạ?”
“Chào cô, cho tôi một ly cappuccino và một chiếc bánh Napoleon.”
Giọng nói của người phụ nữ rất dịu dàng và ấm áp. Nghe thấy âm thanh quen thuộc, Marie vô thức ngẩng đầu nhìn, bắt gặp một đôi mắt cười cong cong như vầng trăng khuyết.
Marie sững người rất lâu. Gương mặt của người phụ nữ trước mắt và hình ảnh của nhiều năm trước từ từ trùng khớp lại, cô không thể tin nổi mà che miệng: “Là cô sao?”
“Lâu rồi không gặp.” Lạc Thi mỉm cười. “Ban đầu tôi chỉ muốn đến thử vận may, không ngờ cô vẫn còn làm việc ở đây.”
Marie nhìn cô từ trên xuống dưới. So với lần đầu gặp gỡ mấy năm trước, mỹ nhân phương Đông này đã trở nên trưởng thành và xinh đẹp hơn. Hôm nay cô mặc một chiếc áo khoác dạ tweed màu vàng ngỗng rực rỡ, bên trong là chiếc váy liền dài đến gối màu trắng. Mái tóc đen dài bồng bềnh được tết lệch một bên bằng một dải lụa sa tanh màu trắng ngọc trai, trông vừa dịu dàng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-mua-tri-ha/4679926/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.