Nghe những lời nói đầy tính bất mãn của Chu Duật Lễ, Lạc Thi quay lưng về phía anh, không nhịn được mà mím môi cười trộm.
Anh nhanh chóng phát hiện ra sự khác thường của cô gái nhỏ trong lòng, bèn xoay người cô lại. Thấy được nụ cười trên mặt cô, anh đưa tay nhéo má cô, giả vờ lạnh lùng: “Hay lắm, còn dám lén cười sau lưng anh? Bây giờ cũng học được cách trêu anh rồi, hư rồi phải không?”
“Đều là học từ anh đó.” Lạc Thi thấy có lợi thì thôi, bất mãn bĩu môi. “Sao anh lại véo má em, ghét quá đi.”
“Thích véo đấy.” Anh cúi người, thuận thế hôn nhẹ lên môi cô. “Nhưng anh thật sự không đói. Ngoan, chúng ta tắm rửa rồi đi ngủ sớm nhé?”
Cô vội nói: “Nhưng em tắm rồi mà.”
“Thì sao?” Anh làm như không nghe thấy, trực tiếp đưa tay bế chú mèo trong lòng cô đặt sang một bên. “Em bỏ nó ra trước đã.”
“Lễ Vật” rời khỏi vòng tay ấm áp, bất mãn kêu một tiếng.
Anh liếc nó một cái, cười khẩy: “Mày tự đi mà ngủ đi. Vợ tao mà mày cũng ôm đến nghiện rồi phải không?”
Thấy Chu Duật Lễ mặt lạnh tanh nói chuyện với một con mèo, Lạc Thi vui đến mức cười cong cả mắt, kéo tay anh hỏi: “Chu Duật Lễ, việc gì anh phải tranh giành sự yêu thương với một con mèo chứ?”
“Nó ôm em lâu như vậy rồi, giờ nên đến lượt anh.” Một tay anh bế bổng cô lên, đi về phía phòng tắm, giọng nói đầy ẩn ý: “Hơn nữa, hậu quả của việc anh ghen rất đáng sợ. Lát nữa em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-mua-tri-ha/4679925/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.