[Anh hai em... Hức, hức,... Anh ấy bị tai nạn, cha mẹ đều đã vào bệnh viện hết rồi.]
- Cái... Cái gì?
[Bộp!]
Mộc Miên sốc đến mức làm rơi cả điện thoại. Cả người ngồi phịch xuống sofa, hiện tại cô cảm thấy rất khó thở, hai tai cũng ù đi, đầu óc thì trống rỗng không nghĩ ngợi được gì.
Bà Trần ngồi xuống bên cạnh, lo lắng hỏi con gái:
- Sao vậy con? Có chuyện gì à?
- Mẹ... Mẹ đưa con đến bệnh viện ngay đi. Anh Nam gặp tai nạn rồi.
Mộc Miên nắm lấy tay của bà Trần và kéo đi sòng sọc. Cầu trời khấn Phật rằng anh sẽ không sao. Chỉ là một tai nạn nhỏ... Chỉ là một tai nạn nhỏ thôi mà.
Suốt cả một quãng đường Mộc Miên đều lo lắng không yên. Không hiểu sao trong lòng cô cứ dâng lên một nỗi bất an lạ kỳ. Hiện tại cô chỉ biết cầu nguyện cho anh được tai qua nạn khỏi, chắc chắn mọi chuyện sẽ trở lại bình thường, cô tin chắc rằng sẽ là như vậy.
Chẳng bao lâu đã đến bệnh viện. Bà Trần vừa đỗ xe xong thì đã bị cô kéo vội vào khoa cấp cứu. Không rõ tình hình ra sao nhưng Mộc Miên không thể chậm trễ thêm một giây nào. Một thế lực vô hình nào đó cứ mãi thôi thúc cô phải nhanh chân lên, phải nhanh chân hơn nữa.
Trước phòng cấp cứu chính là bà Cao đang gục đầu lên vai của ông Cao mà khóc nấc. Chỉ cách họ vài bước chân nhưng Mộc Miên không thể nhấc chân lên nỗi để bước tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-long-nguc-trai/3396196/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.