Tôi lập cập bấm nút thang máy tầng mười sáu, tim đập không yên trong lồng ngực. Hôm nay là chủ nhật, tôi hi vọng Hải có nhà, hơn nữa tôi có khóa cửa nên nếu anh không có nhà tôi sẽ vào nhà chờ anh. 
Vừa ra khỏi thang máy bước lại phòng 1620, tôi nhận thấy cánh cửa căn hộ của Hải hé mở. Bình thường dù ở một mình anh cũng đóng chặt, không biết có ai đến đây nữa? Tôi sững người khi nghe có âm giọng quen quen trong nhà vang lên. Là… giọng mẹ chồng tôi! 
– Hải… con bé đó bỏ con cả tháng nay rồi, con xem có con vợ nào như nó không? Đẻ thì không đẻ được, nhà bên nó cũng chẳng có gì giúp đỡ cho con được. Mẹ cứ nghĩ nó yêu mày lắm nên mẹ mới đồng ý chứ mẹ mà biết thế này ngay từ đầu thì còn lâu mẹ mới chấp nhận ngữ nó làm con dâu! 
Không có tiếng đáp lại, mẹ chồng tôi lại tiếp lời: 
– Mày nhìn mày xem, giờ mày có như con ma không, ăn không ăn ngủ không ngủ, lầm lầm lì lì đụng đâu mắng đấy, mấy đứa nhân viên phải mất việc vì mày rồi đấy! 
Tôi nghe mà lòng nghẹn đắng, nước mắt bất giác rơi lã chã. Một hồi lâu tôi nghe giọng Hải vang lên: 
– Mẹ về đi! 
– Mày định cứ sống thế này đến bao giờ? Có khi nó bỏ theo thằng khác rồi. Đàn bà mà không về với chồng là chỉ có đi theo trai thôi! Mà như thế có khi lại hóa hay con ạ. 
– Mẹ im đi. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-em-khi-hoang-hon-tat-nang/3387263/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.