Khi Tề Nghiêm đến nơi gọi là phố Đồ Cổ, thì trời cũng nắng dần lên. Nơi đây buổi sáng có khi còn không ồn ào như lúc tối. Mọi người đi làm, trẻ con đi học, phải đến tối, đèn đóm phố xá bật lên mới thấy được vẻ huyên náo.
Không có Cố Cảnh Sâm đi cùng, Tề Nghiêm hơi buồn, cũng thấy lo lắng cho anh. Cũng chẳng biết Cố Cảnh Minh sẽ đưa anh đi đâu, nhưng khẳng định là chẳng có chuyện gì tốt.
Đứng trước cửa lớn của tiệm đồ cổ. Hai chữ Bạch Gia to tướng làm Tề Nghiêm cảm thán, nhà họ Bạch chuyên về đồ cổ, nổi tiếng khu này, không khó để tìm. Cô gái nhỏ dựng xe bên hông tiệm, bước chân không do dự đi vào.
Bên trong tiệm, buổi sáng người làm chỉ vừa mới thức dậy, bọn họ không có ngờ lại có người vào sớm.
“Xin hỏi, có ai ở đây không?” Tề Nghiêm nhìn xung quanh rồi mới lên tiếng hỏi.
Từ dưới quầy tiếp tân, một cái đầu người thò lên, làm cho Tề Nghiêm giật bắn.
“Có chuyện gì?” Giọng người kia khá là lạnh, Tề Nghiêm nghe mà hơi sởn gai ốc.
“Cậu nhỏ” Tề Nghiêm lập tức nhận ra người vừa từ dưới quầy kia đứng lên.
“Cô là..” người đàn ông hơi ngạc khi mà mới sáng sớm đã có người gọi anh ta là cậu nhỏ.
Anh ta còn có cháu lớn thế này à?
Bạch Huyên vừa suy nghĩ vừa đánh giá cô gái nhỏ trước mắt.
Hai người bốn mắt nhìn nhau. Không gian có chút tĩnh lặng.
Tề Nghiêm khá là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-do-hon-nhan/3701309/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.