Rời khỏi bọn Yến Nam Nhi, Tề Nghiêm kéo theo vali đi thẳng về phía trước, một lần nữa hoà vào dòng người đông đúc.
Cũng không biết Cố Cảnh Sâm giờ này đang làm gì?
Tề Nghiêm nặng nề suy nghĩ, hai người vừa nhận ra nỗi lòng của đối phương, đáng lẽ phải bên cạnh nhau. Nhưng mà lời nói của Cố Cảnh Sâm lúc sáng làm Tề Nghiêm bình thản lại.
Có lẽ cô cần một thời gian để ổn định lại, hoặc Cổ Cảnh Sâm cũng như cô, cũng cần một khoảng thời gian để vượt qua chính bản thân anh.
Tề Nghiêm còn chưa có được số điện thoại của Cố Cảnh Sâm, tối qua mọi chuyện diễn ra quá nhanh, khiến cô cũng quên luôn chuyện phải giữ liên lạc với anh.
Tiếng rao đồ ăn bên đường, tiếng còi ô tô tuýt tuýt vang lên, tiếng người nói cười xôn xao, đêm thành phố Sầm Sơn quả là rực rỡ muôn màu. Nhưng mà Tề Nghiêm lại không muốn sống ở nơi quá ồn ào này.
Lôi từ trong túi xách nhỏ đeo bên hông ra một mảnh giấy nhỏ, Tề Nghiêm chân mày thoáng giãn ra, khẽ cười hài lòng với chính lựa chọn của mình.
Chếch về phía bắc thành phố, căn nhà Tề Nghiêm tìm được hôm nay quả là vừa mắt. Tuy chỗ này không phồn hoa lắm như trung tâm thành phố, nhưng lại khá gần hai tiệm đồ cổ lớn của mẹ cô để lại, địa hình hay an ninh chỗ này lại cực kỳ tốt, thế nên dù giá thuê có hơi mắc, nhưng Tề Nghiêm vẫn quyết định chọn nó.
Tới một cái ngã tư, đèn đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-do-hon-nhan/3683060/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.