Rời khỏi nhà họ Tề đã là hơn tám giờ tối. Tề Nghiêm kéo vali lang thang trên đường phố đông đúc. Người qua kẻ lại, nhưng cô lại không có lấy một người quen biết.
Ngoài Cổ Cảnh Sâm, cô chỉ có dì Trần, lúc nãy, dì Trần đã đuổi theo Tề
Nghiêm để mong cô cho bà đi theo. Nhưng lại bị cô đuổi quay trở về, cô nói với bà rằng cô chỉ tạm thời rời đi, rất sớm thôi cô sẽ quay về nắm quyền nhà họ Tề từ tay ba cô.
Giằng co một lúc, dì Trần chỉ có thể xuôi theo Tề Nghiêm. Lời lẽ của cô quả thực rất chắc chắn, thành thục khiến dì Trần không thể không nghe theo.
Đường phố đông nhộn nhịp, xe cộ ồn ào. Ánh đèn đường chiếu rọi sáng ngợp con đường phía trước Tề Nghiêm đi. Trở lại một lần nữa, cũng đã giải thích mọi chuyện, nhưng cô cứ luôn cảm thấy giữa cô và Cố Cảnh Sâm còn một vách ngăn.
Vách ngăn kia chẳng biết do cô hay do anh. Có thể vì cả hai cùng trở về, vậy nên biết rõ những gì sẽ xảy ra tiếp theo. Cách cả hai bọn họ xử lý đều trái ngược, điều đó lại khiến cho cả hai vô tình không tin tưởng. Như chuyện sáng nay, rõ ràng Cố Cảnh Sâm nói tin tưởng cô, nhưng cuối cùng anh lại nghĩ cô vì để đối phó anh nên mới làm như vậy cho qua chuyện.
Càng nghĩ, Tề Nghiêm cảm thấy lòng càng nặng nề. Vết bầm trên má bị Tề Bách đánh, thật đau.
Tề Nghiêm vô thức vừa đi vừa đưa tay lên rờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-do-hon-nhan/3679836/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.