…
Trong căn biệt thự rộng lớn, lại còn trong ngày thất tịch, vậy mà lại chẳng có mấy người trong nhà.
Tề Nghiêm ngồi ở bàn ăn chờ dì Trần mang đồ ăn lên, bụng nhỏ cô sôi đến cồn cào.
Càng nghĩ Tề Nghiêm càng thấy cảm thấy bản thân lúc đó thật vớ vẩn, nghĩ gì mà lại bỏ cả ăn uống chỉ để từ hôn.
Dì Trần bê tới một cái khay, trên khay đặt một tô cháo thịt bằm thơm nức. Bên trong có hành phi, hành lá xanh thái mỏng, thêm ít tiêu xay, còn có thịt bằm rất nhiều, vừa ngửi thôi đã thấy thèm.
Tề Nghiêm nuốt ực một cái, đúng là không biết sống chết. Kiếp trước lại có suy nghĩ tiêu cực như vậy?
Cháo được đặt trước mặt, dì Trần đưa muỗng cho Tề Nghiêm, cười hiền hoà nói: “Ăn từ từ thôi, con nhịn đói cả mấy ngày, đừng ăn nhiều quá, sẽ hại dạ dày”.
Tề Nghiêm khẽ gật đầu, cô đương nhiên biết điều này, tay nhỏ cầm muỗng, từ từ múc từng thìa, chậm rãi húp.
Đúng là ngon không chỗ chê, thế gian này, có lẽ chỉ có tay nghề của dì Trần là mãi mãi đi vào dạ dày cô.
Không đúng, hình như vẫn còn một người nữa, đó là Cố Cảnh Sâm.
Tề Nghiêm chợt nhớ ra, cô đã từng được ăn cháo do chính tay Cố Cảnh Sâm nấu.
Lúc Cố Cảnh Sâm mới mang cô về nhà họ Cố, Tề Nghiêm đã từng bị ốm một trận, khi đó cô sốt cao, lại ương ngạnh, không ăn bất kỳ thứ gì người hầu mang đến, còn nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-do-hon-nhan/3679635/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.