…
Thành Đông, Sầm Sơn.
Nhà họ Tề, buổi tối.
Cộc cộc cộc! Cộc cộc cộc!
Tiếng đập cửa vang lên liên hồi làm cho cô gái đang nằm trên chiếc giường màu tím nhạt khẽ cau mày, bất giác giật mình ngồi dậy.
Cả thân thể nặng trĩu, mệt mỏi.
Mà bên ngoài, kèm theo cái tiếng đập cửa kia là một cái thanh âm khàn khàn. “Cô chủ ơi, cô mau mở cửa đi, cô chủ ơi, cô đừng nghĩ quẩn, cô không muốn kết hôn với cậu Cảnh Sâm, cô có thể xin ông chủ từ chối mà, cô chủ ơi.”
Bên trong, cô gái đưa tay dụi dụi đôi mắt, đôi chân mày chợt cau lại, rồi nhanh chóng dãn ra. Nhìn xung quanh một lượt, đôi mắt kia vốn u tối liền sáng bừng lên.
Nơi này là…
Quá quen thuộc, nơi khoé mắt của cô gái bất giác nong nóng.
Đây là căn phòng thân thuộc của Tề Nghiêm. Là nơi thuộc về Tề Nghiêm.
Mình trọng sinh rồi?
Cô gái lầm bầm tự hỏi rồi bất giác đưa hai bàn tay thon nhỏ lên áp vào hai má. Thật ấm, không phải là mơ. Cô thật sự đã có cơ hội một lần nữa.
Ông trời không phụ người hiền!
Đúng vậy, Tề Nghiêm đã được trọng sinh! Sau khi nghe được sự thật từ miệng Tề Lam, cô liền bị một cơn gió mạnh mẽ cuốn đi, cả linh hồn trở nên nhẹ như hư không.
Không nghĩ đến, cô vậy mà được quay trở lại quá khứ!
Thật quá tốt!
Tề Nghiêm cảm thán đến không biết làm gì, ngồi cười hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-do-hon-nhan/3679634/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.