Rượu là rượu ngon, thịt là thịt ngon, có hai thứ ấy thì cuộc đời này có khác gì tiên. Thế nên các anh em khác lục tục đi rồi mà hắn vấn lưu luyến trong quán rượu nhỏ không muốn rời đi. 
“Làm việc ở phủ Đô Hộ…… không…… không được tùy ý thế này……” Đầu lưỡi của hắn đã hơi xoắn lại, đôi mắt cũng mờ mịt như phủ một tầng lụa. Lúc nhìn lên ánh trăng trên bầu trời hắn đã thấy mấy cái bóng chồng lên nhau, lúc phân lúc hợp, lúc lại thành hai. 
Hắn lắc lắc đầu muốn mùi rượu trên người tan đi, nhưng đương nhiên đó chỉ là việc vô ích. Lúc này hắn chống hai tay lên bàn, miễn cưỡng lệnh cho hai chân mình đứng thẳng, cả người lung lay đi ra ngoài. 
“Khách quan, khách quan, ngài chưa đưa tiền.” Tiểu nhị chạy theo phía sau để đòi tiền nhưng hắn lại vung cánh tay đẩy đứa nhỏ choai choai lảo đảo. 
“Cút, cút ngay…… tiền gì? Gia cùng Cảnh Vương điện hạ tới đây…… làm làm việc, đòi tiền thì tìm…… tìm hắn ấy……” 
Tiểu nhị không nghe rõ cái tên say này nói gì, nhưng cũng biết hắn không dễ chọc vì thế quyết định sáng mai sẽ tới chỗ họ đòi tiền. Dù sao hôm nay cũng có một đám người mới vào đây nên hắn cũng biết họ đang ở đâu. 
“Aizzz, khách quan, ngài đi chậm thôi.” Tiểu nhị bò dậy và thở dài đi vào trong quán. Lúc đi tới cửa hắn liếc mắt nhìn kẻ kia chỉ thấy bóng người đó bị kéo dài ra, cuối cùng lẫn vào bóng cây hai bên đường. 
Trên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-day-mua-bui-ben-kia-ruc-ro/3702474/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.