Sau khi rời khỏi bệnh viện nhi, Cung Trạch đã đưa Dĩ Ái đến bệnh viện của chú anh đang làm việc.
Chú anh tên là Cung Đại Hà, là một bác sĩ vô cùng tài giỏi, cũng là người có tính cách kì lạ và là người làm bác sĩ đầu tiên trong dòng họ Cung gia. Ông ấy không thích kinh doanh, cũng không thích tranh giành đấu đá với bất kì ai.
Trước kia khi ba anh còn sống, ông ấy rất thân với người chú này của anh, cũng là người mà ba anh tín nhiệm nhất, bởi vì trong các người chú, chỉ có chú ấy là không có ý đồ muốn hãm hại ba anh.
Sau khi ba anh mất, chú ấy cũng chính là người lên tiếng giúp anh, không để cho những người chú khác lợi dụng họ mẹ goá con côi mà cướp đi những gì mà ba anh đã một đời có gắng gầy dựng.
"Cô ấy... sao rồi?" Anh chần chừ lên tiếng.
Cung Đại Hà thở dài, sắc mặt không mấy vui vẻ, ngược lại còn vô cùng nghiêm túc: "Con nói thử xem cô ấy có sao không? Suy nhược cơ thể, ăn uống không điều độ, thiếu hụt dinh dưỡng, ngủ không đủ giấc, đã vậy còn phải cho Điềm Điềm bú. Chú hỏi thật, các người đang ngược đãi con gái nhà người ta đó à?"
Cung Trạch im lặng, anh đưa mắt nhìn sang người phụ nữ xanh xao, không chút huyết sắc ở trên giường bệnh, anh có cảm giác như thở cũng là một điều khó khăn đối với cô.
Chú anh lại nói: "Con đừng có tỏ ra thương xót như vậy, nếu con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-bo-vuc-tham/2768750/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.