🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cung Trạch trở về Cung gia nhưng không nhìn thấy Dĩ Ái đâu cả, có hỏi qua người làm trong nhà thì họ nói cô đi từ sáng vẫn chưa về.



Có nghĩa là khi buổi lễ kỉ niệm trường kết thúc cô vẫn chưa trở về. Nhưng cô có thể đi đâu chứ, cũng đã trễ như vậy rồi còn gì?



Không lẽ cô vì những lời nó của anh mà giận dỗi? Cơ mà cô không phải là một người hay giận dỗi, anh cũng từng thấy cô giận bao giờ.



Nghĩ nghĩ suy suy một lúc, anh đã đưa ra kết luận, chắc chắn là cô đã trở về Cố gia, nếu không thì cô có thể đi đâu được nữa chứ?



Nhưng trong lòng anh vẫn có cảm giác lo lắng bất an, anh định đến Cố gia tìm cô thì mẹ anh lại ngồi ở sofa xem tivi lên tiếng: "Vừa về lại muốn đi đâu vậy?"



Anh có chút khựng lại, sau đó cố tỏ ra bình thản: "Con đến Cố gia một chuyến."



Mẹ anh nghe vậy liền cau mày: "Con đến đó làm gì? Tìm Cố Dĩ Ái à?"



Anh ậm ừ muốn tìm ra một lí do gì đó nhưng nhất thời lại không nghĩ không ra, chỉ có thể im lặng.



Bà ấy lại nói: "Cứ mặc kệ cô ta đi, biết đi mà không biết về sao? Hơn nữa cho dù cô ta có đi luôn cũng không có ảnh hưởng gì đến chúng ta, chỉ cần một thời gian nữa là Điềm Điềm sẽ quên cô ta thôi, cứ coi như là con bé không có người mẹ này đi."



Thật ra lúc trước anh cũng đã suy tính

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-bo-vuc-tham/2768727/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bên Bờ Vực Thẳm
Chương 22
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.