"Cô yêu tôi hay là mượn danh nghĩa của tình yêu để trói buộc tôi ở bên cô? Sao cô có thể ích kỷ đến như vậy? Còn dùng Điềm Điềm để làm một cái cớ? Cô nghĩ cô làm vậy thì tôi sẽ yêu cô sao? Cô nghĩ tôi sẽ vì cô mà rung động? Không có chuyện đó xảy ra đâu." Anh bóp chặt lấy cằm cô, hung ác đặt ra những câu hỏi, cứ như là anh đang tự nhủ với bản thân mình sẽ không bao giờ yêu một người phụ nữ xấu xa như cô. Nhưng, sự bất lực bên trong lại làm cho anh vô cùng khó chịu, anh không có cách nào thuyết phục bản mình, không có cách nào chối bỏ được tình cảm của bản thân, không có cách nào phủ nhận là trái tim anh đã chứa đựng hình bóng của cô.
"Nếu em nói, lúc đó em không còn lựa chọn nào khác, anh có tin không?" Cô nghẹn ngào, giọt nước mắt nóng hổi, mặn chát lăn dài trên gò má, không có cách nào kiềm chế được, cho dù móng tay cô đâm sâu vào da thịt, cô cũng không có cách nào ngăn bản thân run rẩy.
Bàn tay anh nới lỏng ra, nhẹ nhàng di chuyển trên gò má cô, giúp cô lau nước mắt, đồng thời hàm răng cắn chặt, anh thật sự không nỡ nhìn thấy cô khóc, quả nhiên... anh vậy mà yêu người phụ nữ ghê tởm này rồi.
"Đúng là điên thật rồi!" Anh cười khẽ, như đang chế giễu bản thân mình.
Sau đó anh cất giọng trầm ổn: "Cô có biết cái giá của việc yêu người không nên yêu là gì không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-bo-vuc-tham/2768716/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.