🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sáng hôm sau, khi cô tỉnh dậy, căn phòng trống rỗng không một bóng người, chỉ có một mình cô nằm trên giường lớn, bên cạnh cũng đã lạnh lẽo từ lâu.



Cũng có thể là, sau khi tỉnh rượu anh đã hối hận, hối hận vì đã cùng cô làm những chuyện đáng ghê tởm đó, có khi còn vì chuyện này mà ăn không ngon miệng không?



Cô co người lại, tự ôm lấy chính bản thân mình, nước mắt lại dâng trào, khiến cho hai mắt cô đau đớn sưng đỏ, cõi lòng vỡ nát.



...



Dĩ Ái mệt mỏi đi xuống lầu, hai chân vẫn cìn run rẩy, thân dưới khó chịu.



Mẹ chồng cô nhìn thấy cô liền lên tiếng nói móc: "Ngủ đến bây giờ mới dậy sao? Tôi còn tưởng cô mới là mẹ chồng của tôi cơ chứ."



Cô im lặng không nói gì, chỉ cúi đầu, một lúc sau bảo mẫu bế Điềm Điềm xuống, cô mới như có sức sống trở lại, vội vàng đi đến: "Chị để tôi bế Điềm Điềm cho."



"E hèm!" Mẹ chồng cô hắng giọng rồi ra lệnh cho bảo mẫu bế Điềm Điềm đến chỗ của bà ấy: "Bế con bé qua đây cho tôi!"



Bảo mẫu không dám cãi lời, liền răm rắp nghe theo.



Dĩ Ái đứng bất động, môi mím chặt, cô nhỏ giọng: "Con chỉ muốn bế con của mình một chút thôi cũng không được sao?"



Mẹ chồng cô cau mày, giọng nói trầm thấp mang theo chút tức giận: "Sao hả? Cảm thấy ấm ức có phải không?"



"Con không có." Giọng cô khàn đặc như đang kiềm nén sự run rẩy.



"Không có? Ha! Cho

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-bo-vuc-tham/2768714/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.