" Giống ai cũng sẽ không giống anh."
"Ồ, tôi thì thấy em rất giống..."
" Giống cái gì?"
"Hàn tiểu thư lúc ngủ say hay lúc ăn đều ngoan ngoãn, thật giống như con mèo nhỏ nha." - anh vén màn nhìn cô khóe miệng không khỏi cong lên.
"Ai cho phép anh vén màn lên"- cô ngừng ăn nhìn anh tức giận. Không hiểu sao cứ ở trước mặt người đàn ông này cô lại chẳng còn dáng vẻ lạnh lùng băng lãnh nữa, mọi biểu cảm đều không thể giấu diếm.
"À, còn cả... cái dáng vẻ xù lông này nữa chứ." - anh ngồi xuống cạnh cô.
"Cút đi! Đừng phá bữa sáng của tôi, tôi còn muốn ăn."- cô đặt tô cháo xuống đón lấy ly sữa uống một ngụm. Vừa đặt ly sữa xuống thì liền bị anh ôm hôn: " Hmm... ưm"
Đến khi lấy lại được ý thức mới đẩy anh ra.
"Tên khốn nhà anh. Lần này là lần thứ hai rồi. Anh mau cút đi cho tôi. Sau này tôi gặp anh một lần sẽ đánh anh một lần a."- cô lấy tay quẹt lên môi, tức giận chửi rủa anh.
"Em chắc?"- anh mỉm cười nhìn cô. Cũng chẳng hiểu vì sao anh cứ hễ thấy cô là lại mất kiểm soát như vậy. Chỉ là lúc nãy thấy cô làm dính sữa trên khóe miệng lại đột nhiên muốn hôn cô.
"Tôi nói thì sẽ làm."- cô cố dùng giọng lạnh lùng nói với anh. Quả thật ở bên người đàn ông này cô luôn không thể che dấu cảm xúc của mình, cứ như vậy mà bộc lộ ra trước mặt anh.
"Vậy nên ý của em là còn muốn gặp tôi!"
"Tôi chẳng phải đang cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-anh-em-khong-can-gia-vo-manh-me/151475/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.