Hạ Thất ở bên kia rất vui vẻ, còn vẫy tay muốn đám người Tạ Lăng làm theo nàng ấy, cũng lội qua suối để chơi, mọi người đang hết sức do dự, đột nhiên sắc mặt Hạ Thất trắng bệch.
“Hạ tỷ tỷ, có chuyện gì vậy?” Tạ Lăng phát hiện có điều gì đó không ổn.
Hạ Thất vén gấu váy lên, thấy một con rắn nhỏ đang cắn lên mắt cá chân của nàng ấy, nàng ấy vừa cử động, con rắn kia liền co rụt lại, nhanh chóng chuồn mất.
Các nữ tử khác đều sợ tới mức mặt trắng bệch.
Tạ Lăng muốn nhìn kỹ dáng vẻ của con rắn kia, nhưng khoảng cách quá xa, không thấy rõ được. Nàng miễn cưỡng bình tĩnh lại, kéo Hoàn Sinh nói: “Ngươi ở chỗ này bảo vệ Hạ tỷ tỷ, nếu nhìn thấy có người đi qua thì nhanh kêu cứu. Ta vào trong núi tìm một ít thảo dược để phòng ngừa là rắn độc!”
Hoàn Sinh luống cuống tay chân, Tạ Lăng có nói gì thì nàng ấy cũng chỉ lo gật đầu, cho đến khi Tạ Lăng chạy xa thì mới nhớ ra tam cô nương nhà nàng ấy, từ khi nào mà biết cách phân biệt thảo dược?
_________
Trong rừng sâu, các Cẩm Y Vệ không có người nào là không mang tuyệt kỹ, có thể nói là binh lính mạnh nhất trong cung, hiện nay bị phái đi du sơn ngoạn thủy với hoàng tử và hoàng tôn, không khỏi như "gϊếŧ gà bằng dao mổ trâu".
Nhưng đối với Cẩm Y Vệ mà nói, an nguy của hoàng gia là chuyện hệ trọng, mệnh lệnh của hoàng gia được coi là thiết dụ như sinh mệnh, bởi vậy mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-xong-thanh-anh-trang-sang-cua-cac-lao-dai/485086/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.