Ở thế giới mà Tạ Lăng vẫn là Triệu Miên Miên kia, Từ Trường Tác chỉ là một người mới ở Cẩm Y Vệ.
Hiện giờ mới qua mấy năm đã trở thành Chỉ huy sứ đại danh đỉnh đỉnh rồi.
Lên chức nhanh thật.
Mà Từ Trường Tác trung quân ái quốc như vậy, tính cách không bao giờ làm trái lời của hắn rất được người bên trên thưởng thức.
Cũng không biết mấy năm nay, hắn có lại nghe theo lời hoàng lệnh đưa người vào am ni cô gϊếŧ chết không.
Tạ Lăng chán nản nâng má, dùng đầu ngón tay búng nhẹ lên má vài cái.
Phía sau vẫn bàn tán về Từ Trường Tác không dứt, Chỉ huy sứ uy danh lừng lẫy, ngày thường nhắc tới tên hắn thôi là họ đã sửng sờ rồi, giờ gặp được người thật lại không thể không hét lên.
Tạ Lăng không quan tâm mà cứ đi về phía trước.
So với sự phấn khích của những người khác, Tạ Lăng càng muốn biết Tam hoàng tử ở chỗ nào hơn.
Dù gì nàng tới núi Lộc Hà này, chính là để hoàn thành nhiệm vụ.
Tuy là nói cùng nhau đi chơi, hoàng tử, hoàng tôn và con cháu các vị đại thần cùng đi du ngoạn, nhưng thực đáng tiếc, bọn họ đã lết đến giữa sườn núi nhưng vẫn không thấy bóng dáng long tử nào.
Càng đừng nói tới Hoàng đế.
Điều này cũng giống như nguyên tắc hình thành nhóm vậy.
Tuy nói mọi người cùng nhau ra ngoài chơi, nhưng thật ra là người mới chơi với người mới, quản lý cấp cao chơi với quản lý cấp cao, còn lãnh đạo thì không thấy mặt đâu, sau đó tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-xong-thanh-anh-trang-sang-cua-cac-lao-dai/485084/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.