Hoàn Sinh hơi chua xót, thế nhưng khi thấy Tam cô nương an tĩnh nằm nghiêng, lấy nửa khối bánh phù dung từ cổ tay áo ra, đưa vào miệng từ từ cắn, đôi mắt to tròn của nàng phản chiếu màn mưa ngoài cửa sổ, trông khá nhàn nhã.
Những lời đau lòng của Hoàn Sinh không nói ra được nữa.
Tô Yểu Kính không đời nào tự bạc đãi bản thân, bị phạt nhịn ăn à? Chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu.
Lý do Tạ Lăng trộm trâm cài của đại cô nương, vì cây trâm ấy là của mẫu thân các nàng.
Sau khi mẫu thân mất, những trang sức châu báu bình thường được giao cho các nữ nhi giữ, còn những đồ quý trọng sẽ được cất đi.
Lúc ấy Tạ Lăng còn nhỏ tuổi không biết gì, nàng cũng không quan tâm đến những chuyện đó, nhưng đại tỷ tỷ Tạ Hoa Giác lại khoe khoang trước mặt Tạ Lăng, nói trong những vật phẩm mà mẫu thân để lại, nàng ta chiếm được bảy trong số mười món, ngay cả nhị cô nương Tạ Hoa Nùng được sủng ái nhất cũng chỉ có ba món.
Từ nhỏ Tạ Lăng đã không có nương, cũng không có vật để nhìn nhớ người, nên nàng rất cô đơn
Mắt thấy sắp tới sinh nhật mười sáu tuổi của nàng, Tạ Lăng liền đến hỏi đại tỷ tỷ, muốn đại tỷ tỷ tặng một món đồ của mẫu thân để lại làm lễ vật sinh nhật cho nàng.
Nàng đến hỏi, nhưng Tạ Hoa Giác lại cười đắc ý, không đồng ý với nàng.
Tạ Lăng vì vậy mà lần đầu tiên chạy tới trước mặt phụ thân cáo trạng phàn nàn, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-xong-thanh-anh-trang-sang-cua-cac-lao-dai/485051/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.