Khi Phùng Liễm Thần về đến phòng Thiết kế, giờ nghỉ trưa vừa kết thúc, những người ngủ trưa thi nhau thức dậy. Phòng làm việc riêng của giám đốc thiết kế nằm ở phía trong cùng, anh đi qua sau lưng đám đông, lặng lẽ quay trở về, còn thoáng thấy Hoàng Nhuế vẫn nửa mơ nửa tỉnh, nằm trên bàn, dặm lại lớp trang điểm trước gương.
Kích hoạt màn hình hiển thị là vào ngay giao diện OA. Phùng Liễm Thần nhập mật khẩu tài khoản, đăng nhập, xác nhận lại thông báo cuộc họp Hội đồng Quản trị.
Thật ra anh không được thần kỳ như Đông Vũ Mạn tưởng tượng, ai mà đoán trước được mọi thứ, biết khi nào, ở đâu sẽ có người đến hút thuốc, biết họ sẽ nói gì, biết chắc phải là một bí mật to lớn nào chứ? Chẳng qua là anh biết có nhiều người hút thuốc trên sân thượng nên rảnh rỗi thì lên dạo một vòng, rồi tình cờ gặp Lão Đới.
Tuy Phùng Liễm Thần thăm dò được vài câu, nhưng đó chỉ là những câu chuyện phiếm lúc trà dư tửu hậu, thuận miệng thì nói, không thể xác định chắc chắn ý nghĩa là gì.
Xét theo những gì nghe được, Đàm Hạo Dương không đến công ty con, mà Lão Đới lại cho rằng gã đi gặp khách hàng, nên rất có thể là ở câu lạc bộ hoặc nhà hàng nào đó. Tuy nhiên, gần đây công ty không có dự án lớn nào, vị thế của Đàm Hạo Dương đã tăng lên rất nhiều, thật ra không có mấy khách hàng cần gã phải gặp trực tiếp. Do đó, dựa trên hiểu biết của Phùng Liễm Thần về thói quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-toi-dac-luc-hoang-dong-ta-luan/5021399/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.