Phùng Liễm Thần trở vào nhà, Đàm Sĩ Chương vẫn chưa động đũa, đang xem văn kiện trên máy tính bảng.
Thấy anh gọi điện xong, Đàm Sĩ Chương đặt máy tính bảng sang một bên, tức là đang đợi anh. Về mặt này thì y luôn cư xử đúng mực, rất dễ phục vụ. Phùng Liễm Thần vì chức vụ của mình nên cũng thường xuyên dùng bữa với nhiều quản lý cấp cao, tố chất được thể hiện qua từng chi tiết.
Không cần nói đâu xa, ví dụ như Đàm Hạo Dương chẳng hạn, gã ăn uống rất kén chọn, đồ ăn lúc tăng ca cũng nhất định phải gọi từ những nhà hàng sang trọng. Đàm Sĩ Chương về cơ bản là ăn không cần điều kiện, đưa cho cái gì thì y ăn cái đó, thậm chí rất khó để biết được sở thích ăn uống của y.
Chủ nhật nắng đẹp sau cơn mưa trôi qua trong đống báo cáo tài chính nửa đầu năm của Đàm Thị. Bận rộn đến tận trưa, sau đó gọi một bữa ăn tử tế. Ăn xong, Đàm Sĩ Chương ngả người ra sau ghế, không nghỉ chút nào, mắt vẫn dán chặt vào tài liệu, chỉ đó điều đã đổi sang các bản vẽ cần thẩm định, trên tay đang nghịch một chiếc bật lửa kim loại. Nhưng y không lấy ra điếu thuốc nào. Y có hút thuốc khi ra ngoài xã giao, nhưng ở đây thì tuyệt đối không.
Chiếc bật lửa này được thiết kế theo phong cách nghệ thuật, thậm chí còn được khảm một viên Tsavorite màu xanh lá cây. Phùng Liễm Thần vô thức bị thu hút.
Cạch.
Âm thanh giòn giã dường như mang theo vài phần tức giận, Đàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-toi-dac-luc-hoang-dong-ta-luan/5021397/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.