🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi thấy anh bưng tôi cháo, ngồi lên giường rồi ăn luôn. Tôi nhìn mà ngớ người, anh cũng là đang ăn đồ thừa của tôi đấy, tôi tưởng cậu chủ ăn chơi này thấy đồ ăn thừa sẽ vứt thẳng luôn chứ.



"Anh ăn đồ thừa của tôi đấy à, sao không bỏ đi?"



Anh nhướng mắt nhìn tôi, mắt anh đẹp thật, vừa sắt mà vừa rõ nét, đôi chân mày rậm thế kia thì tóc chả buồn mà dày như vậy. Anh ăn nốt cho hết, thật chứ thời gian anh ăn nhanh hơn tôi gấp mấy lần:



"Ăn chứ bỏ uổng, đồ thừa thì cũng có chết đâu mà bỏ."



Mỏ anh hỗn hết biết, tôi lại câm nín luôn. Phúc lại đi đến, dưới ánh mắt khó hiểu thì anh lại lấy tay ấn đầu tôi, giọng trầm mà ân cần:



"Ăn đi cho đỡ mệt. Anh không phải trách em, mà do em là vợ anh, cưới về rồi thì là mợ trong nhà, chẳng ai có thể sai em ngoài anh cả. Có nghe không?"



Nghe mà thấy ấm lòng, mém chút quên việc anh bỏ tôi hai năm trước. Nói chung Phúc cũng ổn, không như mấy cái lời đồn trong nhà, bàn tán về anh, vẫn may vì tôi không bị đánh đập như lời họ nói...



Xong tối đó tôi vẫn ngủ một mình đấy thôi, anh nói xong thì đi mất dạng, chẳng biết là đi đâu, đi chơi với mấy cô gái điếm hay là anh đi ăn chơi với đám bạn...



Sáng hôm sau, tôi xuống dưới nhà vào buổi sớm. Hôm nay tôi dậy rất sớm, nhưng mà thường tôi cũng thế, nói sớm thì sớm ở đây

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-tinh/3469141/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bể Tình
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.