Kỷ Nguyễn nháy mắt tỉnh táo.
Tỉnh táo đồng thời lại cảm thấy bản thân đang nằm mơ.
"Anh..." Kỷ Nguyễn ngồi thẳng dậy: "Sao anh lại ở đây?"
Nói xong còn cảm thấy không tin được mà sờ sờ bắp tay Cố Tu Nghĩa, lại chọc cơ bụng: "Ai da, là người thật."
Cố Tu Nghĩa: "......"
Cố Tu Nghĩa dở khóc dở cười, làm lơ hành động lợi dụng cơ hội của bạn nhỏ, xoa nắn mặt cậu nhỏ giọng nói: "Tới chờ em tan học."
Cơn buồn ngủ của Kỷ Nguyễn chưa hoàn toàn hết, trong mắt mông lung hơi nước: "....Không phải tôi đã nói có thêm tiết nên sẽ tan muộn một chút sao? Lại không nhận được tin nhắn?"
Cậu lập tức muốn xác nhận lại, cầm di động lên mới nhớ tới nó đã sập nguồn từ bao giờ.
Trên bục giảng giảng viên đang phát một video, âm lượng rất lớn át cả tiếng người nói thì thầm bên dưới.
Vốn Kỷ Nguyễn vô cùng chắc chắn tin nhắn đã được gửi đi thành công, nhưng giờ thấy Cố Tu Nghĩa xuất hiện ở đây, cậu không khỏi bắt đầu nghi ngờ bản thân, len lén ngồi dịch ra xa, thấp thỏm nói: "Anh không phải lại giết đến tận đây đâu nhỉ?"
"Không phải......" Cố Tu Nghĩa bất đắc dĩ: "Anh nhận được tin nhắn rồi, cho nên mới tới đây chờ em tan học đó."
Hắn nhấn mạnh vào chữ "chờ", lại nâng cằm Kỷ Nguyễn lên: "Còn chưa tỉnh ngủ sao? Tỉnh lại nào bạn nhỏ."
Kỷ Nguyễn ngây người một giây, sau đó nhẩm lại câu nói đó trong lòng một lần, mới hiểu ra ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-thu-khiem-thinh-quyet-dinh-buong-xuoi-bong-duoc-yeu-thuong/2710830/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.