“Sợ anh lại giở trò biến thái với em chứ sao.”
Hạ Chi trợn tròn mắt, cái này là định lật bài ngửa hay sao? Thật sự là bị anh nhìn ra, hay là anh thật sự muốn làm... làm cái gì đó thật!
Hạ Chi tự dọa mình xong liền cảm thấy bản thân thật sự vô cùng yếu thế, cô bế chỉ có thể yếu ớt năn nỉ.
“Anh... anh có thể đừng giở trò biến thái với em không?”
“...” Hóa ra loại chuyện này cũng có thể thương lượng đấy. Đúng là cạn lời mà.
“Anh cũng không chắc đâu, ai biết được lúc ngủ có thể làm ra chuyện gì.”
Hạ Chi nghe vậy nhất quyết cắn răng ngồi bật dậy.
“Vậy em đi về.”
Chỉ là không có cách nào đẩy được người Khánh Minh ra, cô bé cứ thể bị hắn giam trong lòng.
“Nhưng mà anh nghĩ việc này thật sự có thể bàn tính lại nha.”
“Bàn tính? Bàn tính làm sao?”
“Em cho anh hôn một cái thì anh sẽ không giở trò biên thái nữa.”
Khánh Minh vừa nói vừa cười nửa miệng, trông đểu ơi là đểu.
“...” Hạ Chi ngây thơ còn tưởng Khánh Minh nói thật, tập trung lắng nghe, nào ngờ vẫn là muốn giở trò biến thái.
Cô bé tức giận gắt lên:
“Thả em ra, em đi về phòng!"
Khánh Minh nghe vậy liền ôm bụng cười, không trêu cô nhóc nữa.
“Đùa đấy, đi ngủ đi, ai mà thèm.”
Khánh Minh nói xong thì cũng buông người Hạ Chi ra, cực kỳ "đứng đắn" mà nằm cạnh cô bé như bình thường.
Hạ Chi tức lắm, nhưng mà Khánh Minh đã nói vậy cô bé cũng yên tâm hơn phần nào. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-tho-khong-an-ca-rot/365179/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.