“Nhưng mà cái bánh kem đấy cũng không phải tặng riêng anh. Bạn ấy tặng cho cả hai chúng ta đấy.”
“Ý anh là sao?” Hạ Chi quay lại hỏi.
“Thì, ờm, lần trước Thư có tỏ tình với anh.”
Nói đến đây, Khánh Minh bật cười, đưa tay nhéo má Hạ Chi, có người bảo không ghen mà mặt đang méo sệ cả rồi.
"Tất nhiêu là, anh cũng đã từ chối rồi.”
"Lúc đầu anh không định nhận, nhưng Thư bảo cái bánh này tặng cho em nữa. Vì em ấy biết tháng 12 sắp tới cũng là sinh nhật em nên tặng cho cả hai chúng ta. Thư bảo lúc đầu đúng là có hơi ghét em, nhưng bây giờ vì biết không thể chen vào nên Thư muốn làm bạn với em.”
“Làm bạn với em sao?”
“Ừm, Thư còn bảo cái gì mà "sự trả thù dịu dàng nhất là trở nên thân thiết với người mà mình ghen ghét" em ấy muốn được làm thân với em. Từ trước đến giờ học chung lớp nhưng cả hai vẫn chưa có dịp nói chyện với nhau."
"Cái bánh này được Thư đặc biệt thêm vào vị nho mà em thích đấy, cả cái bánh cũng được trang trí toàn bộ bằng nho tươi màu tím cho em thôi. Cái mặt nhỏ của em ham ăn như vậy, anh sợ không nhận thì em sẽ giận."
Nói rồi, Khánh Minh đưa tay gãi gãi cằm Hạ Chi, xem cô bé như là chó con.
Hạ Chi không để tâm đến, cô bé vẫn mãi mê suy nghĩ, qua một hồi mới lên tiếng:
"Anh bảo, cậu ấy thật sự muốn trở nên thân thiết với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-tho-khong-an-ca-rot/1897793/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.