Chương trước
Chương sau
7.

Lần đầu được tỏ tình, nên Công chúa có hơi đỏ mặt.

Thật ra mà nói, con rồng xấu xa này cũng… có chút đáng yêu.

Công chúa lập tức kiểm soát lại biểu cảm trên mặt mình.

Công chúa nhìn Ác Long một lượt từ trên xuống dưới, và cảm thấy rằng nó cũng không phải là gu mình lắm.

Nhưng thân là Công chúa, cô sao có thể dễ dàng đồng ý.

Cô ấy nói: “Ta không thích những người có mắt xanh, da xanh và trên đầu có sừng.”

Công chúa cảm thấy như vậy có chút phũ phàng, lại nói thêm một câu: “Chỉ là ta thích con người, người đẹp ấy, ngươi có hiểu không?”

Ác Long đã hiểu.

Thì ra Công chúa muốn nhìn thấy hình dạng con người của nó à.

Nhưng nó đã bị thương và tạm thời không thể biến hình.

Ngày hôm sau, lúc Phù Thủy vừa ra ngoài thì đã thấy Ác Long ngồi xổm trước cửa hang.

Dù là uống thuốc hay thay thuốc đều rất hợp tác.

8.

Không mất quá nhiều thời gian, vết thương của Ác Long đã lành lại.

Ngay khi Công chúa quay trở lại Hắc Sâm Lâm, cô ấy đã nhìn thấy một nam nhân đứng ở cách đó không xa.

Một nam nhân có hàng lông mày dài sắt, đôi mắt long lanh như ánh sao, một chiếc mũi cao và đôi môi mỏng, cực kỳ thanh tú, rất là hợp với gu thẩm mỹ của Công chúa.



Chỉ là… ăn mặc có hơi sến súa và lòe loẹt. Khắp người đầy trang sức bằng vàng, giống như một người giàu mới nổi.

Khi nhìn thấy Công chúa, chàng ta ngay lập tức bước tới và quỳ xuống, tay cầm một bó hoa làm bằng vàng tặng cô ấy.

“Công chúa xinh đẹp, ta đã yêu nàng từ cái nhìn đầu tiên, nàng có bằng lòng chấp nhận tình yêu chân thành của ta và cùng ta trở về Đảo Rồng không?”

Sau khi nghe hai từ “Đảo Rồng”, Công chúa mới nhận ra nam tử trước mặt mình là thì ra là Ác Long.

Chẳng trách ngoại hình và tính cách lại có sự đối lập lớn như vậy.

Thấy công chúa không nói gì, Ác Long tiếp tục nói: "A! Công chúa xinh đẹp, vừa nhìn thấy nàng, ta đã nghĩ luôn đến tên của con chúng ta. Nàng luôn đánh ta phải kêu lên ngao ngao, chi bằng đặt tên cho nó là Ngao Ngao nhé.”

Phì… Công chúa cười lên thích thú.

Cô ấy chưa bao giờ nghe thấy một câu chuyện buồn cười như vậy.

Công chúa cầm lấy bó hoa vàng: "Được, chàng nói là Ngao Ngao đấy nhé, sau này đừng hối hận."

Ác Long vui mừng khôn xiết, Công chúa cuối cùng cũng đồng ý lời tỏ tình.

9.

Quốc vương đã trăm tính ngàn tính đến các khả năng, nhưng lại không tính ra được việc Công chúa sẽ yêu Ác Long.

Dù trong lòng không muốn, nhưng hắn vẫn đồng ý thỏa hiệp.

Đến cùng thì Công chúa vẫn là đứa bé mà hắn yêu thương từ khi còn nhỏ.

Nhưng Quốc Vương đã yêu cầu Ác Long tổ chức hôn lễ ở Áo Tư Cổ trước. Ông ấy đã quá già và không thể chịu nổi những chồng chành ở trên đường để đến Đảo Rồng.

Ông không muốn bỏ lỡ hôn lễ của con gái mình.

Ác Long bị vợ quản chặt vui vẻ đồng ý.

10.

Trong đám cưới của Công chúa và Ác Long, dũng sĩ cũng lấy hết can đảm của mình bày tình cảm với Phù thủy, nói rõ ràng tình cảm của hắn dành cho cô.

Nhưng Phù thủy đã nhẫn tâm từ chối.

Cô ấy nói: "Cuộc sống của Vu Tộc kéo dài vô tận và sẽ không già đi. Cho dù ngươi là một dũng sĩ có sức mạnh của Thần thánh thì ngươi cũng không thể đi cùng ta mãi mãi."

Dũng sĩ rất buồn, nhưng hắn vẫn không bỏ cuộc.

Cứ mỗi năm, hắn lại bày tỏ tình cảm của mình với Phù Thủy.

Cho đến khi Quốc vương già đi và truyền ngôi cho hắn, hắn vẫn cả đời không lấy vợ mà nhận con của ca ca đã tạ thế làm con thừa tự.

Mãi hơn một trăm năm sau, tin tức của công chúa ở Đảo Rồng truyền đến.



Phù thủy mới tìm dũng sĩ: “Công chúa đã mang thai, cô ấy mời chúng ta đến để dự yến tiệc.”

Giờ đây, dũng sĩ tóc đã bạc trắng, nhưng Phù thủy vẫn còn trẻ và xinh đẹp.

Trong lúc vô cùng xúc động, hắn cũng ngạc nhiên không hiểu sao Công chúa lại có con khi đã hơn trăm tuổi.

11.

Ham muốn sức mạnh của Thần sẽ gặp phải phản phệ.

Dũng sĩ biết rõ, thân thể của hắn sớm đã thế suy sức yếu.

Nhưng đối mặt với Phù Thủy, hắn không thể từ chối.

Vẫn muốn cùng với cô ấy vượt qua bao nhiêu đại dương để đến Đảo Rồng.

Ác Long đã trở thành Long Chủ đảo, cùng với Công chúa chào đón bọn họ.

Dũng sĩ rất ngạc nhiên.

Thọ mệnh của Long Tộc rất dài, điều này hắn biết. Nhưng Công chúa là Nhân Tộc cũng hề già đi.

Mãi đến sau này hắn mới biết, khi Long tộc kết khế ước với bạn đời, họ có thể chia sẻ sinh mệnh cùng với nhau.

Nỗi sợ hãi về cái c/h/ế/t, tuổi trẻ của người yêu và bạn bè, đè nặng lên dũng sĩ.

Một kế hoạch đáng sợ hiện lên trong đầu dũng sĩ.

Hắn muốn kết một khế ước giả để đoạt lấy sinh mệnh của Rồng con.

Dũng sĩ đánh cắp dược thủy của Phù Thủy, trù tính cho Công chúa sinh non.

Trong lúc mọi người đang lo lắng cho an nguy của Công chúa, hắn lại bí mật đánh cắp trứng rồng.

Dũng sĩ sử dụng thần lực thay vì m/á/u rồng để vẽ khế văn lên trứng rồng.

Hắn đã lấy đi gần hết thọ mệnh của Trứng Rồng.

Sau đó dùng thần lực để xóa đi khế văn, rồi mang quả trứng vứt xuống Thâm Uyên Ma Vực.

12.

Thần Minh có thể điều khiển mọi sức mạnh trên thế gian, bao gồm cả Ma Lực.

Sau hơn một trăm năm, thần tử cũng đã trở thành một thiếu niên.

Không rõ vì lý do gì, cậu thiếu niên đã đãng trí từ khi còn nhỏ.



Nhưng sức mạnh thì rất bá đạo, trở thành Ma Vương trẻ tuổi nhất Thâm Uyên Ma Vực từ trước đến nay.

Lẽ ra hắn nên cảm thấy phấn khởi vì có được địa vị và vinh dự cao nhất mới đúng, nhưng không hiểu sao hắn luôn cảm thấy vô vị và trống rỗng.

Hôm nay, tiểu Ma Vương tự mình đi tuần tra lãnh thổ.

Một quả trứng rồng bất ngờ từ trên trời rơi xuống.

Trên quả trứng còn có một hoa văn màu xanh lục đậm, nhìn không khác gì một quả bí đao màu xanh lá cây.

Tiểu Ma Vương thấy rất kỳ lạ, nó trông giống như một quả trứng mới sinh, sinh mệnh của nóđang cạn dần, sắp không còn sống được bao lâu.

Hắn đưa tay chạm vào quả trứng rồng, và đột nhiên cảm thấy một nguồn năng lượng quen thuộc.

Đó là thần lực của khế ước còn sót lại trên quả trứng rồng.

Hắn có một trực giác không thể giải thích được rằng sức mạnh này là thuộc về hắn.

Tiểu Ma Vương cố gắng khôi phục sức sống cho quả trứng rồng, khế văn ban đầu bị xóa đi cũng dần được phục hồi.

Đồng thời trong lúc hắn thu hồi Thần lực về, khế văn cũng theo đó truyền vào cơ thể hắn.

Tiểu Ma Vương cảm nhận rõ ràng được rằng, quả trứng rồng sắp ch/ế/t kia cũng đang chia sẻ sinh mệnh dài vô tận và cô đơn của mình.

Đó là một trải nghiệm thú vị nhất mà trước đây hắn chưa từng cảm nhận được.

Có được sức sống, quả trứng rồng lấy lại độ bóng và trông xanh hơn.

Cuối cùng, Ma Vương mang quả trứng rồng về phòng ngủ của mình.

Nếu đã chia sẻ sinh mệnh cùng hắn, vậy quả bí đao nhỏ này sẽ là của hắn, phải cùng theo hắn về nhà.

(Còn tiếp...)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.