Edit: Ry
Bữa sáng Túc Lê ăn hết ba bát cháo, mẹ Túc mừng rơn, xúc cơm cho mọi người cũng nhiều hơn. Ăn sáng xong, ba Túc phải đi làm, hôm nay mẹ Túc cũng có việc phải ra cửa, trong nhà chỉ còn Phong Yêu với Trần Kinh Hạc.
"Lúc Cục Quản Yêu gọi cho tôi nói chuyện ở núi Tức Linh, tôi không ngờ lại nguy hiểm như vậy. Cũng may là có ngài, nếu không thì Trận Linh chắc chắn sẽ thăng tiên thành công. Đến lúc đó sinh linh quanh đây sẽ bị tiêu diệt." Trần Kinh Hạc nói được một nửa, nhìn sang Ly Huyền Thính ngồi bên cạnh Túc Lê: "Còn kiếm linh Huyền Thính..."
Túc Lê ăn no quá: "Nếu không tìm được vật liệu đúc kiếm thì cũng chỉ có thể tìm lại thân kiếm năm đó."
Trần Kinh Hạc dán mắt vào kiếm linh: "Vậy cái này..."
Ly Huyền Thính thấy y cứ nhìn mình, bèn giải thích: "Kiếm Huyền Thính đã ngủ say vạn năm, cần có kích thích từ bên ngoài ta mới có thể phát hiện được."
"Vậy thì khó rồi." Vạn năm qua Trần Kinh Hạc chưa từng từ bỏ tìm kiếm manh mối về Phượng Hoàng, tất nhiên Ly Huyền Thính cũng nằm trong phạm vi tìm kiếm của y. Nhưng một vạn năm trôi qua, lần duy nhất y bắt được tín hiệu chính là lúc tìm được Túc Lê: "Có điều, theo suy đoán của tôi thì chuyện thu thập mảnh vỡ của kiếm Huyền Thính sẽ không thể nhanh được. Việc trong núi Tức Linh tồn tại nửa miếng ngọc Phượng Hoàng cũng là tới nay chúng ta mới biết, có lẽ việc ngài đầu thai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-phuong-hoang-duoc-ca-nha-yeu-chieu/3715138/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.