Chuyển ngữ: By
Chỉnh sửa: Bilec“Em yêu, ăn cơm nào.” Cách xưng hô này tôi gọi rất lâu mới quen nổi.
Bé nói nhiều đến bây giờ vẫn cứ thích kêu tôi là “anh”, còn “ông xã” chỉ khi động tình hoặc tôi yêu cầu thì em ấy mới gọi.
Tôi đúng là bị lừa một vố lớn.
Bây giờ bé nói nhiều đã là sinh viên năm cuối, đang chuẩn bị để thi nghiên cứu sinh.
Vì để bồi bổ cho em mà lần nào gặp nhau tôi cũng bày một bàn tiệc lớn, ăn không hết cũng bắt em gói mang về trường.
“Anh ơi, em yêu anh muốn chết luôn. Anh đúng là một ông xã tuyệt vời.” Bé nói nhiều ngồi xuống rồi gắp một cục thịt bò lớn nhét vào miệng, vừa nhai vừa lẩm bẩm: “Vì để báo đáp anh, em quyết định sẽ làm bánh ngọt cho anh một lần.”
Nhìn em ấy ăn ngon miệng, tôi cũng rất vui.
Trước kia ăn một mình chỉ đối phó cho qua bữa, thỉnh thoảng mới làm vài món ăn ngon để tự thưởng cho bản thân.
Từ khi ở bên bé nói nhiều, tôi nấu nhiều món ăn hơn, cũng bắt đầu nghiên cứu thực đơn, thử làm những món trước kia chưa từng làm, tóm lại là rất có cảm giác thành tựu.
Bây giờ bé nói nhiều mập lên 5 kí, lại càng xinh đẹp, mặc quần áo vừa vặn tôn dáng hơn, ôm lấy lại càng thoải mái.
Tôi rất hài lòng.
“Làm bánh ngọt gì chứ! Em lo mà ôn tập cho tốt đi, muốn ăn bánh ngọt thì anh ra ngoài mua cho em, vừa khéo anh có một cái thẻ ưu đãi của tiệm bánh chưa dùng tới.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-noi-nhieu/1086057/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.