“Em không biết đâu!!! Anh về nhà đi!!!! AAAAAAA!!!” – Tiếng Châu gào thết trong điện thoại.
“Thôi mà! Cuối tuần anh sẽ về!”
“KHÔN____G!!! Anh về ngay hôm nay cơ!!!”
“…”
“Em mày lại gọi điện à!” – Thằng bạn ngồi cạnh Đình Giang khều tay. Nó chứng kiến từ nãy giờ – “Sao mày không về nhà đi! Ngày nó gọi mấy lần, gào thét như thế mà mày cũng chịu đựơc à?”
Đình Giang thở dài, cậu không muốn về bây giờ, cậu sẽ phải chứng kiến cảnh Đình Quân cùng người ta.
“Mày nghĩ sao nếu có một người hứa sẽ bảo vệ mày, luôn ở bên mày, thế mà sau vài năm không gặp người ấy đã quay lưng lại với mày!”
“Nói tóm lại, người đó đã thay đổi!” – Thằng bạn chống tay – “Nhưng mày vẫn luyến tiếc con người cũ đó! Mày muốn người ta trở lại như xưa?”
“…”
“Đấy không phải là yêu! Đấy chẳng qua là mày ảo tưởng về cái gì đó rất xa vời!”
* * *
“Thế Phong em vào đựơc không?” – Đình Giang bứơc vào phòng Thế Phong. Anh lúc này đang làm việc, trước mặt là chồng hồ sơ dày cộp.
“Em không làm phiền anh chứ?”
“Không sao, anh cũng sắp xong rồi!” – Thế Phong dụi thuốc, anh vẫy tay – “Lại đây!”
Đình Giang leo lên lòng anh. Thế Phong một tay ôm Đình Giang, một tay lách tách gõ máy, hơi khó chịu một tí nhưng anh cũng đã quen rồi. Nhóc của anh là người rất thích được ôm ấp, lại cực kì nhõng nhẽo. Anh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-mine-honey/2205085/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.