Chuyện Tề Mộc quậy phá cào rách sofa đã bị nhiều người hầu truyền đi, một cây làm chẳng nên non ba cây chụm lại nên Cung Thẩm đã biết...
Tề Mộc buồn bã nằm dưới thảm lông trên sàn, ngồi trên ghế sofa màu đỏ bị rách là Cung Thẩm, hắn bắt chéo chân nhíu mày nhìn cậu
Tề Mộc chầm chậm đi lại dưới chân Cung Thẩm sau đó lấy đầu nhỏ của mình cọ cọ lên bàn chân đang đeo dép bông đi trong nhà của hắn
“Meo...meo~” cậu há miệng kêu vài tiếng sau đó giương mắt chớp chớp vài cái nhìn hắn, 'Tề Mộc không cố ý đâu, chủ nhân đừng giận mà'
“Mày....” Cung Thẩm hắn giận cũng không được nhìn đôi mắt như chỉ cần hắn lớn tiếng một chút, con mèo nhỏ này sẽ khóc đến lụt nhà cho hắn xem
Quản gia và những người hầu đứng trong bếp ngó ra nhìn Tề Mộc như bị ác ma ghim chặt dưới sàn đáng thương vô cùng, “Tề Mộc thật tội nghiệp, dù sao chỉ là một con mèo nhỏ làm sao biết được lỡ quậy phá một chút liền làm hư đồ chứ”
Những người hầu khác cũng gật đầu đồng ý quan điểm này, quản gia thở dài rồi xoay người đi vào bếp tiếp tục làm việc
Quay lại với Tề Mộc, cậu đang ra sức lấy lòng vị chủ nhân nào đó đang tức đến nói không nên lời, “Tề Mộc, mày còn như vậy...tao sẽ vứt mày vào thùng rác” nghe câu này xong, cơ thể cậu run bần bật nhìn hắn đáng thương+1000
Lúc trước từng bị chủ nhân vất bỏ, cậu hiểu cảm giác không nơi ở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-meo-nghich-ngom-cua-chu-tich/3484407/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.