Cậu không biết vì sao mình được nhận nuôi nhưng nếu đã cho cậu một cơ hội cậu nguyện bên người đó cả đời
Trước đây cậu sống trong một cái thùng giấy nhỏ hẹp, dơ bẩn còn phải lo kiếm ăn trong những cái thùng rác, dành giựt nó từ mấy con mèo khác nên cậu luôn ăn bữa nay lo bữa mai
Nhưng giờ có vẻ không cần nữa rồi, chủ nhân mới của cậu là người rất tốt, hắn vừa cho cậu một chỗ ở thoải mái, tắm rửa cho cậu cũng rất sạch sẽ cậu biết ơn người này rất nhiều
Cậu khẽ meo meo hai tiếng, Cung Thẩm không hiểu vì sao nhưng hắn biết con mèo nhỏ này đang phản kháng lại lời hắn nói lúc nãy
“Cốc cốc” tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền vào, Cung Thẩm không để ý, chuyên tâm chọc ghẹo bé mèo trắng nào đó
“Ông chủ, bác sĩ thú y tới rồi” Cung Thẩm không nói gì chậm rãi liếc mắt về tên mặc áo blouse trắng đang đi lại đây
“Ngài Cung, đây là con mèo bị thương nhỉ” anh mỉm cười đi lại chào hỏi Cung Thẩm vài câu nhưng nhận lại là tiếng gió thổi qua làm anh ngượng ngùng vô cùng
Đợi lúc bác sĩ như anh gần mất hết kiên nhẫn Cung Thẩm mới chậm rãi nói “Khám” sau đó đưa cậu đang nằm trên đùi mình qua cho anh
Bạch Lộc mỉm cười nhận lấy bé mèo từ tay hắn, cẩn thận quan sát rồi lấy một vài thứ như thuốc sát trùng vài tăm bông để khử khuẩn vết thương cho cậu
“MEO MEO!!!” tâm bông vừa đặt xuống vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-meo-nghich-ngom-cua-chu-tich/3484406/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.