Buổi sáng dính nị một lúc lâu, chủ yếu là do Trần Thừa Phong ôm người ta không buông. Mà An Lê ôm hắn, ngồi trên người hắn cũng không muốn buông.
Đại khái sắp giữa trưa, Trần Thừa Phong dắt An Lê lên tầng, bữa tiệc sẽ được tổ chức ở tầng cao nhất của khách sạn, sẽ đấu giá rất nhiều đồ tốt, dùng để xây dựng trường học và các hạng mục từ thiện khác.
"Lát nữa đi theo tôi." Trần Thừa Phong dặn dò, lôi kéo An Lê nhéo tay nhỏ cậu.
An Lê gật gật đầu, sắc mặt hồng nhuận, trước khi ra ngoài, Trần tiên sinh hôn một lúc lâu mới thả cậu ra, mặc tây trang, ngay cả cậu trông cũng rất ra dáng. Quả đúng là người đẹp vì lụa, cậu cao một mét bảy, dáng người hơi gầy, cho dù bộ tây trang này chỉ là kiểu dáng bình thường, nhưng An Lê nhìn cũng không quá nhỏ, chỉ là nét mặt vẫn rất lanh lợi.
"Vâng, em sẽ ngoan ngoãn đi theo tiên sinh ~"
An Lê vâng dạ, cùng Trần Thừa Phong chờ cửa thang máy mở ra rồi đi ra ngoài, tiến vào đại sảnh bữa tiệc.
Đây là tầng cao nhất của khách sạn, chia làm nhiều hội trường khác nhau. Nghe nói các loại hội nghị của thành phố X đều được tổ chức ở đây, các hoạt động lớn cũng vậy. Đương nhiên An Lê chưa từng thấy những cái này.
Ngay cả âm nhạc cũng là được tấu trực tiếp, sàn nhà được lát bằng đá cẩm thạch màu đen, ánh sáng nhấp nháy. Nhìn ra xa còn có một đài bán đấu giá, có nhiều loại ghế khác nhau. Bởi vì ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-khoc-nhe-omega-cua-dai-lao-rat-gioi-lam-nung/534000/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.