Chương trước
Chương sau
---------------------

Đinh Trình Hâm lại mặc trang phục hầu gái xuất hiện trước mặt thiếu gia.

Lần này trở lại chăm sóc thiếu gia, Đinh Trình Hâm cảm thấy rất lạ, cậu có cảm giác thiếu gia đang nhìn mình, hơn nữa còn như đang dùng ánh mắt quét một lượt từ trên xuống dưới, nhưng rõ ràng thiếu gia đang nhắm mắt, tại sao cậu lại có cảm giác này?

Đinh Trình Hâm lại nhịn không được muốn để thiếu gia nhìn tiểu huyệt của mình.

Ngay sau khi quản gia rời đi, Đinh Trình Hâm lập tức cởi quần lót đã ướt đẫm nước ra, sau đó leo lên giường, ngồi lên mặt của thiếu gia, tách hai cánh hoa môi của mình ra cho thiếu gia xem.

Đinh Trình Hâm vừa tách tiểu huyệt ra vừa hỏi: "Thiếu gia... Anh cũng nhớ Đinh nhi phải không... ưm..."

Tại sao lão quản gia nhất định bắt cậu trở lại chăm sóc cho thiếu gia? Có phải là do thiếu gia yêu cầu như vậy không?

Nếu là như vậy thì thiếu gia có ý thức tự chủ sao?

Đột nhiên Đinh Trình Hâm không dám cho thiếu gia xem tiểu huyệt nữa, nếu như thiếu gia thật sự có ý thức, không phải thiếu gia sẽ biết tất cả những gì mình làm sao.

Đinh Trình Hâm hoảng sợ trượt từ trên mặt thiếu gia xuống, sau đó rụt rè hỏi: "Thiếu gia, anh có nghe thấy Đinh nhi  không?"

Thiếu gia trên giường hoàn toàn không đáp lại, nhưng Đinh Trình Hâm vẫn luôn cảm thấy mi mắt của thiếu gia vừa động.

Đinh Trình Hâm thật sự bị dọa sợ rồi, cậu nhanh chóng quỳ xuống xin lỗi: "Thiếu gia, xin anh hãy tha thứ cho Đinh nhi, sau này Đinh nhi không dám nữa."

Xin lỗi xong, Đinh Trình Hâm ngẩng đầu liếc nhìn thiếu gia.

Thiếu gia giống như người đã chết, không có động tĩnh gì, có lẽ vừa rồi là cậu tự doạ mình.

Đinh Trình Hâm vỗ ngực, đứng dậy từ trên mặt đất, lại ngồi ở trên mặt thiếu gia, thật ra cậu vẫn rất sợ thiếu gia sẽ bất ngờ mở mắt ra, nhưng cậu lại không thể nhịn được muốn để thiếu gia nhìn tiểu huyệt.

“Thiếu gia… Anh có thích xem tiểu huyệt của Đinh nhi không?” Đinh Trình Hâm để tiểu huyệt áp lên chóp mũi cao của thiếu gia, để thiếu gia ngửi xem tiểu huyệt của cậu có mùi hương gì.

Khi Đinh Trình Hâm ngẩng đầu lên nhìn trần nhà rồi rên rỉ mấy tiếng, thiếu gia nằm dưới thân của cậu thật sự mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt mềm mại hồng nhuận của Đinh Trình Hâm, anh muốn thè lưỡi ra liếm, nhưng anh lại chưa thể động đậy.

Đinh Trình Hâm cảm thấy hình như thiếu gia đang nhìn tiểu huyệt của mình, cậu cúi đầu xuống, phát hiện thiếu gia vẫn nhắm mắt như trước.

Đinh Trình Hâm cứ luôn cảm thấy có gì đó lạ lạ, khiến cậu bất giác rùng mình.

Mặc dù Đinh Trình Hâm rất sợ hãi, nhưng cậu vẫn đánh liều để dâm thuỷ chảy vào miệng thiếu gia.

Nhìn thấy thiếu gia mở miệng nuốt dâm thuỷ của mình, Đinh Trình Hâm vô cùng thỏa mãn: "Thiếu gia ... Dâm thuỷ của Đinh nhi có ngon không?"

Sau khi cho thiếu gia uống gần hết, Đinh Trình Hâm cầm côn thịt nhỏ của mình, nhét vào trong miệng thiếu gia, dùng côn thịt nhỏ của mình khuấy động miệng lưỡi của thiếu gia.

Đầu lưỡi của thiếu gia rất mềm mại, chạm vào côn thịt của cậu thật thoải mái.

"Ô ... miệng thiếu gia ... đang ăn côn thịt của Đinh nhi ... thật tuyệt ... ưm ..."

Cứ như thể thiếu gia đang khẩu giao cho cậu vậy.

Nhưng đúng lúc Đinh Trình Hâm đang lên cao trào thì thiếu gia lại khép miệng lại, hàm răng còn cắn vào côn thịt của Đinh Trình Hâm.

Đinh Trình Hâm nhăn mày đau đớn, kêu lên một tiếng: "Ô ... thiếu gia cắn côn thịt của Đinh nhi đau quá..."

Đinh Trình Hâm muốn rút côn thịt của mình ra, nhưng lại thấy miệng thiếu gia khép lại rất chặt, giống như đang hút lấy côn thịt của cậu vậy.

--------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.